thơ xuân quỳnh tình yêu và nỗi nhớ
Và ta tìm lại được cõi sâu thẳm tâm hồn của người đang yêu nhờ con sóng thơ, con sóng cuộn, ta thấy Xuân Quỳnh chưa bao giờ hết yêu, khi mà nỗi nhớ cứ liên tục liên tục được gợi ra qua từng dòng thơ rất thơ của bà.
Qua bài thơ, Xuân Quỳnh khắc họa nỗi nhớ da diết và lời thề ước chung thuỷ tuyệt đối trong tình yêu, dù đi đâu nàng vẫn hướng về người mình yêu thương, nhớ nhung và chờ đợi. Điều đó chứng tỏ nỗi nhớ và tình yêu của người phụ nữ phải rất cháy bỏng, tha
Thế mới biết, nỗi nhớ người yêu là trên hết và có sức mạnh vượt qua mọi nỗi nhớ khác để trở thành nỗi ám ảnh của những người yêu nhau: Tình yêu trong thơ Xuân Quỳnh không dừng ở mức độ tình yêu buổi đầu giản đơn hò hẹn, non nớt, ngọt ngào mà là tình
Vay Tiền Online Me. Xuân Quỳnh 1942-1988, tại làng La Khê, xã Văn Khê, thị xã Hà Đông, tỉnh Hà Tây nay là quận Hà Đông, Hà Nội. Xuất thân trong một gia đình công chức, mẹ mất sớm, bố thường xuyên công tác xa gia đình, bà được bà nội nuôi dạy từ nhỏ đến khi trưởng thành. Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ các nhà thơ trẻ, với nhiều tập thơ có giá trị lâu bền. Thơ Xuân Quỳnh in đậm vẻ đẹp nữ tính, là tiếng lòng của một tâm hồn phụ nữ nhiều trắc ẩn, vừa hồn nhiên, tươi tắn, vừa chân thành, đằm thắm, nhiều âu lo và luôn da diết trong khát vọng hạnh phúc bình dị đời thường. Sau đây là toàn bộ tập thơ, tác phẩm thơ hay nhất của Xuân Quỳnh Nguyễn Thị Xuân Quỳnh. Chủ đề thơ của Xuân Quỳnh thường là những vấn đề về nội tâm kỷ niệm tuổi thơ, tình yêu gia đình... Hiện thực xã hội, sự kiện đời sống hiện diện như một bối cảnh cho tâm trạng. » Những bài thơ nổi bật của Xuân Quỳnh Sóng Thuyền Và Biển Tự Hát Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại Hoa Cỏ May Nói Cùng Anh » Những chùm thơ hay của Xuân Quỳnh do tổng hợp Tập 11 Bài Thơ Tình Yêu & Nỗi Nhớ Hay Nhất Của Xuân Quỳnh Tập 10 Bài Thơ Tình Buồn, Tâm Trạng & Lãng Mạn Của Xuân Quỳnh Tập 15 Bài Thơ Thiếu Nhi Hay, Ý Nghĩa Của Nhà Thơ Xuân Quỳnh » Tất cả các bài thơ, tuyển tập thơ Xuân Quỳnh Anh Có Một Thời Như Thế Cỏ Dại Cố Đô Chị Chiến Thắng Hôm Nay Cơn Mưa Không Phải Của Mình Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại Em Đến Những Nơi Anh Qua Em Có Đem Gì Theo Đâu Gió Lào Cát Trắng Hát Ru Chồng Những Đêm Khó Ngủ Hoa Cúc Xanh Hoa Cỏ May Hoa Tường Vi Không Đề I Không Đề II Không Đề III Lại Bắt Đầu Lời Ru Của Mẹ Màu Hoa Còn Lại Mùa Hạ Mùa Hoa Roi Mẹ Và Con Ngày Em Vào Đội Ngọn Lửa Tuổi Thơ Ngủ Ngoan Ngủ Ngoan Những Bông Hoa Đầu Tiên Ra Đảo Tình Ca Trong Lòng Vịnh Thành Phố Lạ Thời Gian Trắng Thơ Tình Cho Bạn Trẻ Thơ Tình Tôi Viết Thơ Viết Cho Mình Và Những Người Con Gái Khác Thơ Vui Về Phái Yếu Trời Trở Rét Tuổi Thơ Của Con Chồi Biếc 1963 Mưa Quê Hương Cô Diễn Viên Mới Tiếng Mẹ Ghét Băn Khoăn Một Ước Mơ Ru Cây Trên Đường Khát Vọng Về Đại Hội Tiếng Hát Những Bước Chân Nước Mắt Một Ngày Đi Dải Băng Xanh Chồi Biếc Thuyền Và Biển Hoa Dọc Chiến Hào 1968 Tiếng Gà Trưa Bài Hát Đắp Đường Bài Thơ Cửa Sổ Chiều Ba Mươi Mây Bay Cao Trưa Hè Tháng Năm Sóng Khi Con Ra Đời Ngủ Ngoan Bé Ơi Đưa Con Đi Sơ Tán Con Gà Lời Ru Những Cây Dứa Dại Gốc Cây Ngày Bé Gặp Cha Lòng Mẹ Câu Chuyện Quanh Vết Bánh Xe Hậu Phương Giữ Lửa Cây Hà Nội Cột Đèn Góc Phố Vết Đạn Trên Tường Lòng Yêu Thủ Đô Chiến Hào Bài Hát Đừng Có Đợi Chuyện Con Đường Sau Những Năm Chống Mỹ Lời Ru Trên Mặt Đất 1978 Nguồn Gốc Từ Ngữ Lời Từ Giã Của Trung Đoàn Thủ Đô Vườn Trong Thư Viện Mái Phố Khúc Hát Những Người Anh Trung Du Khán Giả Của Tôi Lịch Mới Viết Cho Con Ngày Chiến Thắng Đi Với Mùa Xuân Một Năm Đà Nẵng – Gương Mặt Người, Gương Mặt Biển Mùa Xuân Mừng Con Thêm Một Tuổi Cắt Nghĩa Con Chả Biết Được Đâu Chuyện Cổ Tích Về Loài Người Con Yêu Mẹ Cái Ngoan Của Mí Mùa Đông Nắng Ở Đâu? Gửi Mẹ Tháng Ba Viết Cho Chị Bình Trị Thiên Đá Ngũ Hành Sơn Đêm Trở Về Những Con Đường Tháng Giêng Gửi Người Xa Vùng Dâu Thành Phố Quê Anh Hát Với Con Tàu Đêm Cuối Năm Nghe Rét Đến, Nhớ Về Hà Nội Hậu Giang Đêm Trăng Trên Đất Mũi Sân Ga Chiều Em Đi Lời Ru Trên Mặt Đất Chờ Trăng 1981 Chờ Trăng Ngôi Nhà Ở Lại Cây Bàng Trời Xanh Của Mỗi Người Bài Hát Về Cây Không Chịu Tắm Tập Tầm Vông Chuyện Về Những Dòng Nước Cô Giáo Của Em Thư Gửi Bố Ngoài Đảo Nếu Chúng Mình Dậy Sớm Tuổi Ngựa Bầu Trời Trong Quả Trứng 1982 Trăng Hư Lắm Vì Sao? Tại Sao Gà Con Sinh Ra? Que Chuyền Cái Địa Bàn Của Chú Điền Mí Thích… Mí Ngoan Hơn Cái Nấm Đi Trốn Đi Tìm Còn Lại Gì Cho Mùa Xuân? Cây Chua Me Đất Khóc Bầu Trời Trong Quả Trứng Kể Chuyện Quả Mí Trông Nhà Ngày Mai Thêm Tuổi Muốn Trăng Luôn Luôn Tròn… Tự Hát 1984 Tự Hát Hoa Ti-Gôn Chuồn Chuồn Báo Bão Thơ Viết Tặng Anh Nếu Ngày Mai Em Không Làm Thơ Nữa Chỉ Có Sóng Và Em Gửi Lại Thành Phố Nắng Hoa Dại Núi Hoàng Liên Mẹ Của Anh Bàn Tay Em Thơ Tình Cuối Mùa Thu Hát Ru II Thương Về Ngày Trước Hoa Cúc Bao Giờ Ngâu Nở Hoa Không Đề IV Sẽ Có Mãi Cô Bé Mười Sáu Tuổi Nói Cùng Anh Các bạn vừa xem lướt qua toàn bộ những bài thơ hay nhất của Xuân Quỳnh, trang thơ sưu tầm nhửng bài thơ hay nhất của tác giả. Các bài thơ được sưu tầm thủ công, vì vậy không tránh việc thiếu sót, hãy bổ sung bằng cách liên hệ với chúng tôi, hoặc có thể để lại bình luận đóng góp của bạn nhé. Chúc các bạn tìm được những bài thơ hay của nhiều tác giả tại Thơ Ngắn Tình Yêu Của Xuân Quỳnh! Nếu thi ca Việt Nam mãi say đắm một Xuân Diệu - ông hoàng của thơ tình thì cũng không bao giờ quên được một Xuân Quỳnh - nữ hoàng của tình yêu. Thơ của bà nhiều, hay và đầy quyến rũ về tình yêu, một tình yêu khát vọng. Những bài thơ tình nóng bỏng mà dịu dàng, mãnh liệt mà hồn hậu của Xuân Quỳnh vẫn luôn là những sợi dây tình cảm giăng mắc ... Áng Thơ Tình Buồn, Tâm Trạng & Lãng Mạn Của Xuân Quỳnh! Chủ đề thơ Xuân Quỳnh thường là những vấn đề nội tâm kỷ niệm tuổi thơ, tình yêu gia đình... Hiện thực đời sống xã hội hiện diện như một bối cảnh cho tâm trạng. Vì hồn thơ hướng nội, nên thơ tình yêu của Xuân Quỳnh mang đậm nét buồn, tâm trạng và lãng mạn trong tình yêu. Thơ Xuân Quỳnh giàu tình cảm, tình cảm sâu và ... Thơ Ngắn Thiếu Nhi Của Nhà Thơ Xuân Quỳnh! Cũng giống như Xuân Diệu, nhà thơ Xuân Quỳnh là một trong những nhà thơ ca chống Mỹ, thơ ca của bà cho thấy một hồn thơ dung dị, đời thường, nữ tính. Ngoài chủ đề thô tình yêu đặc sắc, người đọc còn thấy đượng một lượng thơ rất giàu tâm hồn của bà dành cho thơ thiếu nhi, mảng thơ mà chị dành sự quan tâm đặc biệt. Cũng như các chủ đề ... Bài thơ Anh Xuân Quỳnh, tác giả viết về một chàng tria trong sự thương nhớ cô gái. Đầu bài thơ là sự nhớ thương, từ cây bút gẫy trong tay, cặn mực khô đấy lọ, anh về từ đường phố, về từ cơn mưa, từ những ngày đã qua, những nơi chưa tới, từ lòng em nhức nhối... Bài thơ sự động viên nỗi buồn của chàng trai từ cô gái và sự thương nhớ... Anh Xuân Quỳnh Cây bút gẫy trong ... Bài thơ Có Một Thời Như Thế Xuân Quỳnh, tác giả viết về một thời tuổi thanh xuân, tuổi trẻ và tình yêu. Một thời tuổi trẻ bước trên cỏ chẳng ngoái lại nìn vết cỏ mình đi, một thời tình yêu nào cũng tha thiết như nhau, một thời là nỗi đau, sự mạnh mẽ ồn ào không giấu nổi, và tình yêu không ái khác ngoài anh, chàng trai mới vài lần thoáng gặp. Có Một Thời Như Thế Xuân ... Bài thơ Cỏ Dại Xuân Quỳnh, tác giả viết về những cây cỏ dại hình ảnh quê hương. Bài thơ viết về nổi nhớ quê hương của chàng lính, hành trình về với làng quê xưa bổng anh nghĩ đến một vùng cỏ dại, anh nhận thấy trước tiên là cỏ, sự sống đầu anh gặp ở quê hương. Cỏ Dại Xuân Quỳnh “Cỏ dại quen nắng mưa Làm sao mà giết được Tới mùa nước dâng Cỏ thường ngập trước Sau ngày ... Bài thơ Cố Đô Xuân Quỳnh, tác giả viết về những hoài niệm Cố Đô xưa. Đầu bài thơ là hình ảnh hoa văn bầy dã thú in trên nền gạch cũ trước lăng vua, tà áo trắng bay về đâu, con thuyền khuya trăng gọi phía xa, căn nhà cũ và màu nắng tin trong mắt tựa ngàn xưa. Cố Đô Xuân Quỳnh Với vết chân của bầy dã thú In trên nền gạch cũ trước lăng vua Với dòng sông như không chảy bao ... Bài thơ Chị Xuân Quỳnh, tác giả viết về hình ảnh người chị chăm lo em gái. Sự tỉ mỉ dặn dò, tránh móc lo cho đứa em từng chút một, thấu hiểu cả nỗi buồn và niềm vui. Nhưng người em gái lớn rồi mà chị chẳng tin, đã vượt xa cái điều chị nghỉ, vui hơn cái vui chị cho và bước đi trên con đường thành bại. Chị Xuân Quỳnh Đi qua đường là phải trông xe Chị biết Quỳnh rất hay vô ... Bài thơ Chiến Thắng Hôm Nay Xuân Quỳnh, tác giả viết về ngày chiến thắng. Nội dung thơ là ngày tháng chiến đấu, hành trình khai phá con đường lịch sử, cho những đoàn quân nối tiếp vượt Trường Sơn. Sự đoàn kết chiến đấu từ làng xóm, dưới hầm sâu nén cơn hờn trong ngực, đến từng nhà thắp sáng những niềm tin. Chiến Thắng Hôm Nay Xuân Quỳnh Ngàn cây non phần phật lá bên ... Bài thơ Cơn Mưa Không Phải Của Mình Xuân Quỳnh, tác giả viết về sự chờ đợi một cơn mưa. Đầu bài thơ là sự bế tắc khi chiếc giếng cạn, cây cỏ úa vàng, xung quanh toàn nước mặn, dòng sông biển ngăn không tới đảo. Ở chân trời xa chớp rồi kìa, mây đen đến, sóng reo mừng, chúng tôi chờ những con mưa rất xa, nhưng nào đâu phải cơn mưa của chúng tôi. Cơn Mưa Không Phải Của Mình ... Bài thơ Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại Xuân Quỳnh, tác giả viết về sự chờ đợi nhớ thương của cô gái. Đầu bài thơ là sự thơ thẩn của cô gái nghĩ về chàng trai, dù không phải vĩnh biệt, nhưng lòng da diết lúc chia xa. Đoạn thơ tiếp theo là cô gái tự hỏi mình rằng, những xóm làng nào anh sẽ bước qua, đồng lúa, vườn cây, bờ bãi... dẫu biết anh sẽ trở lại nhưng ngọn gió buồn ... Bài thơ Em Đến Những Nơi Anh Qua Xuân Quỳnh, tác giả viết về cô gái nhớ đền chàng trai ngày kháng chiến. Nỗi nhớ thể hiện ngay đầu bài thơ, nhớ nhưng chẳng gặp, dáng anh như một cánh buồm, vượt tầm thủy lôi tiến về phía trước. Bài thơ cô gái còn nhớ hình ảnh khổ cực của chàng trai trong thời chiến, bát cơm trộn cát, bom đạn giặc như mưa, bão cuồn cuộn từ ngoài khơi. Em Đến ...
Những bài thơ hay của Xuân Quỳnh là chùm thơ viết về quê hương, đất nước, kỷ niệm tuổi thơ và tình yêu gia đình. Thơ Xuân Quỳnh mang tính hướng nội tâm trạng, dung dị, đơn giản, chất chứa nhiều cảm xúc sâu lắng. Bên cạnh đó, những bài thơ tình nồng nàn, cháy bỏng, có đôi lúc mạnh mẽ cũng có lúc dịu êm khiến người đọc hòa cùng cảm xúc. Hãy cùng đến với những bài thơ hay của Xuân Quỳnh để cảm nhận điều đó bài thơ hay của Xuân Quỳnh viết về tình yêuNhững bài thơ hay của Xuân Quỳnh chuyên viết về tình yêu. Ngoài những vần thơ con có dạy con ra thì Xuân Quỳnh chính là một nhà thơ của tình yêu. Mọi cung bậc cảm xúc trong tình yêu từ yêu thương, giận hờn đến ghen tuông đều có thể xuất hiện trong thơ Xuân Quỳnh một cách sinh cùng đọc những bài thơ hay của Xuân Quỳnh để cảm nhận sự sâu sắc nhé!1. Nói Cùng AnhEm biết đấy là điều đã cũ Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu Sự gắn bó giữa hai người xa lạ Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhauEm đâu dám nghĩ là vĩnh viễn Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi Niềm đau đớn tưởng như vô tận Bỗng có ngày thay thế một niềm vuiĐiều hôm nay ta nói, ngày mai Người khác lại nói lời yêu thuở trước Đời sống chẳng vô cùng, em biết Câu thơ đâu còn mãi ngày sauChẳng có gì quan trọng lắm đâu Như không khí như màu xanh lá cỏ Nhiều đến mức tưởng như chẳng có Trước cuộc đời rộng lớn mênh mangNhưng lúc này anh ở bên em Niềm vui sướng trong ta là có thật Như chiếc áo trên tường như trang sách Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhàEm hiểu rằng mỗi lúc đi xa Tình anh đối với em là xứ sở Là bóng rợp trên con đường nắng lửa Trái cây thơm trên miền đất khô cằnĐấy tình yêu, em muốn nói cùng anh Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng Lòng tốt để duy trì sự sống Cho con người thực sự Người Hoa Cỏ MayCát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ, Không gian xao xuyến chuyển sang mùa. Tên mình ai gọi sau vòm lá, Lối cũ em về nay đã trắng bay đi cùng với gió, Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ. Đắng cay gửi lại bao mùa cũ, Thơ viết đôi dòng theo gió nẻo dâng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như màu khói, Ai biết lòng anh có đổi thay?3. Thơ Tình Cuối Mùa ThuCuối trời mây trắng bay Lá vàng thưa thớt quá Phải chăng lá về rừng Mùa thu đi cùng lá Mùa thu ra biển cả Theo dòng nước mênh mang Mùa thu vào hoa cúc Chỉ còn anh và emChỉ còn anh và em Là của mùa thu cũ Chợt làn gió heo may Thổi về xao động cả Lối đi quen bỗng lạ Cỏ lật theo chiều mây Đêm về sương ướt má Hơi lạnh qua bàn tayTình ta như hàng cây Đã qua mùa gió bão Tình ta như dòng sông Đã yên ngày thác lũThời gian như là gió Mùa đi cùng tháng năm Tuổi theo mùa đi mãi Chỉ còn anh và emChỉ còn anh và em Cùng tình yêu ở lại… – Kìa bao người yêu mới Đi qua cùng heo Tự HátChả dại gì em ước nó bằng vàng Trái tim em, anh đã từng biết đấy Anh là người coi thường của cải Nên nếu cần anh bán nó đi ngayEm cũng không mong nó giống mặt trời Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống Lại mình anh với đêm dài câm lặng Mà lòng anh xa cách với lòng emEm trở về đúng nghĩa trái tim Biết làm sống những hồng cầu đã chết Biết lấy lại những gì đã mất Biết rút gần khoảng cách của yêu tinEm trở về đúng nghĩa trái-tim-em Biết khao khát những điều anh mơ ước Biết xúc động qua nhiều nhận thức Biết yêu anh và biết được anh yêuMùa thu nay sao bão giông nhiều Những cửa sổ con tàu chẳng đóng Dải đồng hoang và đại ngàn tối sẫm Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng anhEm lo âu trước xa tắp đường mình Trái tim đập những điều không thể nói Trái tim đập cồn cào cơn đói Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơnEm trở về đúng nghĩa trái-tim-em Là máu thịt, đời thường ai chẳng có Cũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi Thuyền Và BiểnEm sẽ kể anh nghe Chuyện con thuyền và biển“Từ ngày nào chẳng biết Thuyền nghe lời biển khơi Cánh hải âu, sóng biếc Đưa thuyền đi muôn nơiLòng thuyền nhiều khát vọng Và tình biển bao la Thuyền đi hoài không mỏi Biển vẫn xa… còn xaNhững đêm trăng hiền từ Biển như cô gái nhỏ Thầm thì gửi tâm tư Quanh mạn thuyền sóng vỗCũng có khi vô cớ Biển ào ạt xô thuyền Vì tình yêu muôn thuở Có bao giờ đứng yên?Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu, về đâuNhững ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau – rạn vỡNếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió”Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão SóngDữ dội và dịu êm Ồn ào và lặng lẽ Sông không hiểu nổi mình Sóng tìm ra tận bểÔi con sóng ngày xưa Và ngày sau vẫn thế Nỗi khát vọng tình yêu Bồi hồi trong ngực trẻTrước muôn trùng sóng bể Em nghĩ về anh, em Em nghĩ về biển lớn Từ nơi nào sóng lên?Sóng bắt đầu từ gió Gió bắt đầu từ đâu? Em cũng không biết nữa Khi nào ta yêu nhauCon sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Lòng em nhớ đến anh Cả trong mơ còn thứcDẫu xuôi về phương bắc Dẫu ngược về phương nam Nơi nào em cũng nghĩ Hướng về anh – một phươngỞ ngoài kia đại dương Trăm nghìn con sóng đó Con nào chẳng tới bờ Dù muôn vời cách trởCuộc đời tuy dài thế Năm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộng Mây vẫn bay về xaLàm sao được tan ra Thành trăm con sóng nhỏ Giữa biển lớn tình yêu Để ngàn năm còn Cỏ Dại“Cỏ dại quen nắng mưa Làm sao mà giết được Tới mùa nước dâng Cỏ thường ngập trước Sau ngày nước rút Cỏ mọc đầu tiên”Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lên Khi tôi bước giữa một rừng cỏ dại Không nhà cửa. không bóng cây. Tim lối Cứ cường hào rẽ cỏ mà dân quân tì súng lắng nghe Bài hát nói về khu vườn đầy trái Anh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dại Nỗi nhớ đầu anh nhớ quê anhMảnh đạn bom và chất lân tinh Đã phá sạch không còn chi nữa Chỉ có sắt chỉ còn có lửa Và cuối cùng còn có đất mà thôiThù trong lòng và cây súng trên vai Cùng đồng đội anh trở về làng cũ Anh nhận thấy trước tiên là cỏ Sự sống đầu anh gặp ở quê hươngCó một lần anh tìm đến bà con Khi xúm xít quanh anh thăm hỏi Giữa câu chuyện có điều này đau nhói – Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa?Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa Gần gũi nhất vẫn là cây lúa Trưa nắng khát ước về vườn quả Lúc xa nhà nhớ một dáng mây Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây Một làn khói, một mùi hương trong gió…Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ Mọc vô tình trên lối ta đi Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi Không nghĩ đến nhưng mà vẫn AnhCây bút gẫy trong tay Cặn mực khô đáy lọ Ánh điện tắt trong phòng Anh về từ đường phố Anh về từ trận gió Anh về từ cơn mưa Từ những ngày đã qua Từ những ngày chưa tới Từ lòng em nhức nhối…Thôi đừng buồn nữa anh Tấm rèm cửa màu xanh Trang thơ còn viết dở Tách nước nóng trên bàn Và lòng em thương nhớ…Ở ngoài kia trời gió Ở ngoài kia trời mưa Cây bàng đêm ngẩn ngơ Nước qua đường chảy xiết Tóc anh thì ướt đẫm Lòng anh thì cô đơn Anh cần chi nơi em Sao mà anh chẳng nóiAnh, con đường xa ngái Anh, bức vẽ không màu Anh, nghìn nỗi lo âu Anh, dòng thơ nổi gió… Mà em người đời thường Biết là anh có ở!9. Lời Ru Của MẹLời ru ẩn nơi nào Giữa mênh mang trời đất Khi con vừa ra đời Lời ru về mẹ hátLúc con nằm ấm áp Lời ru là tấm chăn Trong giấc ngủ êm đềm Lời ru thành giấc mộngKhi con vừa tỉnh giấc Thì lời ru đi chơi Lời ru xuống ruộng khoai Ra bờ ao rau muốngVà khi con đến lớp Lời ru ở cổng trường Lời ru thành ngọn cỏ Đón bước bàn chân conMai rồi con lớn khôn Trên đường xa nắng gắt Lời ru là bóng mát Lúc con lên núi thẳm Lời ru cũng gập ghềnh Khi con ra biển rộng Lời ru thành mênh Sân Ga Chiều Em ĐiSân ga chiều em đi Mênh mang màu nắng nhạt Bụi bay đầy ba lô Bụi cay xè con mắtSân ga chiều em đi Gạch dưới chân im lặng Bóng anh in thành tàu Tóc anh xoà ngang tránSân ga chiều em đi Bàn tay da diết nắm Vừa thoáng tiếng còi tàu Lòng đã Nam đã BắcAnh thương nơi em qua Những phố phường nhộn nhịp Bỡ ngỡ trong ánh đèn Còn lạ người lạ tiếngAnh thương nơi em qua Những sương chiều mưa tối Dặm đường xa nắng dãi Chuyến phà con nước dângEm xao xuyến trong lòng Nhớ về nơi ta ở Mùa thu vàng đường phố Lá bay đầy lối quaNgọn đèn và trang thơ Tiếng thở đều con nhỏ Màu hoa trên cửa sổ Quán nước chè mùa đôngCon tàu và dòng sông Ra đi rồi trở lại Hà Nội ơi Hà Nội Sân ga chiều em Lời Ru Trên Mặt ĐấtRào rào tiếng những bầy ong Chuyên cần là tiếng cái tằm nhả tơ Mẹ còn đang bận đưa ru Cái hoa bận đỏ cái hồ bận xanh Hạt cây đang bận nảy mầm Con quay quay có một mình ngoài kia Ngủ đi con hãy ngủ đi À ơi… cái ngủ đang về cùng con Từ trong lá cỏ tươi non Vượt lên mặt đất vẫn còn mảnh bom Từ ngôi nhà mới vừa làm Nghe trong cái ngủ nồng nàn mùi vôi Ngủ đi qua suối qua đồi Qua trong lòng đất, những lời ru, qua… Đây dòng sữa trắng như ngà Dẫu thôi hạt sạn, dẫu xa cửa hầm Vẫn còn bùn lấm đôi chân Tuy nguồn nước đã trong ngần lời ru À ơi… ngọn lửa ngày xưa Mẹ nuôi dưới đất bây giờ về đâu? Nhìn lên rực rỡ trên đầu Lửa hôm qua đã trong màu cờ bay Đất chung sống với ban ngày Người chung sống với hàng cây người trồng Lại thương con dế dưới hầm Những năm bom đạn sống cùng lời ru Đã tan những đám mây mù Ông trăng tròn giữa đêm thu mát lành Cái nôi thôi mắc cửa hầm Trắng tinh cái tã, xanh trong bầu trời “Ba tháng lẫy, bẩy tháng ngồi” Con đường xa tắp đất thời mênh mông Gió lên từ những khu rừng Mùi hương thơm tự trong lòng của hoa Bốn phương đâu cũng quê nhà Như con tàu với những ga dọc đường Đất qua rồi những đau thương Có chăng lời hát vẫn còn mà thôi À ơi… con ngủ… à ơi…12. Những Con Đường Tháng GiêngTôi yêu những con đường Hà Nội Cuối năm cây cơm nguội lá vàng Những ngọn đèn thắp sáng lúc hoàng hôn Mái phố cũ nhấp nhô trong khói nhạtNgã năm rộng, cỏ ven hồ xanh mướt Năm nay đào nở sớm, tháng giêng sang Tháng giêng bỡ ngỡ búp bàng non Nhiều trẻ con và nhiều chim sẻNhững con đường đông vui như tuổi trẻ Như cuộc đời, bao kỷ niệm đi qua Anh trở về sau những tháng năm xa Cây đã lớn, lòng ta nhiều đổi khácNhư đất nước vừa qua thời lửa đạn Lại ngỡ ngàng chim nhỏ, tháng giêng xuân Lòng chưa quên ngọn lửa sáng đêm rừng Câu thơ viết dưới bầu trời báo độngTôi yêu những con đường gió lộng Buổi mai chiều tíu tít bánh xe lăn Mỗi ngôi nhà như dáng một người thân Ô cửa nhỏ mở về bát ngátTôi yêu những phố dài tít tắp Con đường nào cũng dẫn về anh Bước chân đi xáo động cả tâm tình Cây trổ lá như thời gian vẫy gọiNhững con đường ra đi, nay trở lại Chồng gạch cao vừa dỡ ở gian hầm Từng chở che người đêm tối bom rung Sẽ lớn dậy với ngôi nhà đang dựng Thành tường vách chở che cho hạnh phúc Thành bậc thềm mở cửa đón ban maiTôi yêu những con đường lấp lánh mưa bay Chim sẻ sẻ và mùa xuân đến sớm…13. Đêm Trở VềMột nhành cây đập khẽ vào cửa sổ Một nhành cây ướt đẫm mưa rào Đêm bên bờ biển, cát và sao Gian nhà trọ, ngọn đèn vàng bé nhỏĐêm đầu tiên tôi trở về quê cũ Chưa thấy mặt người thân, chưa gặp được xóm làng Chỉ ánh sao, mùi cỏ cháy hun thuyền Một nhành cây đập khẽ vào cửa sổCó thể là ngọn gió Lá rào rào nước rơi Hay một cánh chim bay Thuỷ triều lớn đang ngập tràn khắp bãi Những tảng đá vôi trắng tinh như muối Những tảng đá xanh lấp lánh rong mềm Tôi mở cửa ra vườn Bốn bề xào xạc Từ cành thấp lên cành cao Từ cây này sang cây khác Tiếng thì thầm lan mãi đến xa xôi Có lẽ nào cây đã nhận ra tôi? Chân tôi bước trên đất và trên cỏ Tôi nghe tiếng chim đêm, tôi chạm vào tảng đá Lòng bỗng xạc xào run rẩy như cây Trời sáng mau đi cho tôi gặp mặt người Hai mươi năm hai mươi năm mong nhớ Hai mươi năm tôi mới có một khung cửa sổ Để mở ra là gặp quê nhàÔi mùi thơm của những bông hoa Những nhành cây hiền dịu Những nhành cây như bàn tay trìu mến Của quê nhà đang ngả xuống vai tôi Nước mắt hoà với giọt mưa vui Gà gáy sáng, vòm xanh nắng dậy!Những bài thơ hay của Xuân Quỳnh về thiên nhiênTrong thơ của Xuân Quỳnh cũng mượn hình ảnh thiên nhiên để nói về cảm xúc của con người. Trong những bài thơ này, thiên nhiên hiện lên thật gần gũi và thân thương. Nó không có vẻ kiêu sa, xa lạ mà ngược lại rất đỗi yêu thương. Chính vì thế đến tận ngày nay thơ Xuân Quỳnh vẫn rất được yêu cùng đọc Những bài thơ hay của Xuân Quỳnh dưới đây nhé!tho14. MâyThuở bé tôi yêu mây Qua những hình kỳ lạ Đám giống hệt lưỡi trai Óng ánh viền xanh đỏ Rồi mây chuyển hình người Giống mẹ tôi về chợ Đầu đội nón tay vung Tay kia thì cắp rổ Cũng có đám mây đen Giống như hình con ngựa Có cái đuôi mượt dài Xổ bờm tung trước gió Ngựa ơi phi nơi nào Hãy mang tôi tới đó Ồ bao nhiêu bao nhiêu Những khối hình kỳ lạ Trên vòm trời nhà tôi Mỗi buổi chiều vừa ngảBây giờ ta yêu mây Dù tuổi không còn nhỏ Không tìm ra những hình Của ngày xưa kỳ lạ Nhưng trên đường hành quân Mây theo cùng che chởMây ơi phải mây bay Đến miền Nam ta đó Trong những đêm công đồn Che mặt trăng đỡ tỏ Mây đến những thao trường Nơi mặt trời lửa đổ Che lưng đồng chí ta Đỡ nắng thiêu chín đỏ Và trong những chiến hào Mây mang về ngọn gióKìa trời cao ta đó Mây điệp điệp trùng trùng Trong rừng mây du kích Vẫy vùng anh phi côngTrên đất này diệt Mỹ Mây cũng lập chiến Cây Trên ĐườngNhớ năm xưa trên một con tàu Đi cùng cha. Tôi nhìn qua cửa sổ Một chiếc cây bên đường tất tả Như một người hành khất chạy mưa giông Cây xa rồi, tôi vẫn ngoái trông – Cha ơi cha, cây sợ tàu nó chạy? – Ôi con tôi dại thơ chưa hiểu nổi Cây đâu sợ tàu mà tàu chạy đấy con Trong lòng tôi mang nỗi băn khoăn Nghe con tàu nhớ cây rên xiết mãi Thương chiếc cây một mình lùi lũi Thương cả con tàu – tàu cũng cô đơn!… Giá cây nhiều tàu có bạn sẽ vui hơn Và xa tàu cây cũng không buồn đấy nhỉMười lăm năm qua xa như mười lăm thế kỷ Sáng nay đây trên quãng đường xưa Trong toa tàu một em bé ngây thơ Bỗng sung sướng reo lên lảnh lói – A! Hàng cây đang từ xa chạy tới Đón tàu mình mẹ có thấy không? Người mẹ ghì con vào sát bên lòng Và nhìn theo bàn tay em trỏ Từ phía trước, hai hàng cây nhỏ Nắng động trên cành mườn mượt màu xanh Gió đùa cây, lá vẫy nhanh nhanh Như giục giã con tàu lao tới Cây ôm tàu hai cánh tay mát rượi Trong lòng cây, tàu chẳng cô đơn Đôi mắt xa vời người mẹ kể cho con – Trên đường này trước kia không bóng mát… Tôi nghe tiếng con tàu reo hát Và tiếng hàng cây bắt nhịp rộn ràng Niềm vui hôm nay đang trồng khắp ngả đường Nhìn bàn tay mình còn thơm mùi đất Mùa HạĐó là mùa của những tiếng chim reo Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả Đất thành cây, mật trào lên vị quả Bước chân người bỗng mở những đường điĐó là mùa không thể giấu che Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng Từ những miền cay đắng hoá thành là mùa của những ước mơ Những dục vọng muôn đời không xiết kể Gió bão hoà, mưa thành sông thành bể Một thoáng nhìn có thể hoá tình yêuĐó là mùa của những buổi chiều Cánh diều giấy nghiêng vòm trời cao vút Tiếng dế thức suốt đêm dài oi bức Tiếng cuốc dồn thúc giục nắng đang trưaMùa hạ của tôi, mùa hạ đã đi chưa Ôi tuổi trẻ bao khát khao còn, hết? Mà mặt đất màu xanh là vẫn biển Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn màu Hát Với Con Tàu1 Tuổi thơ nào chẳng có Trắng một màu hoa lau Dọc theo những con tàu Chạy về xa tít tắp Nhấp nhô màu đá xám Nằm lặng duới đường ray Nắng trải mùi hương bay Những đầm sen, ruộng lúa… Tuổi thơ nào chẳng có Tiếng gọi những con tàu Núi cao và rừng sâu Giấu bao điều kỳ lạ… Con tàu của tuổi thơ Là một tàu cau nhỏ Nơi con tàu đi qua Hoa xoan rơi đầy ngõ Vết chân trâu dẫm vỡ Đường gạch nghiêng bờ ao Mặt giếng thăm thẳm sâu Mái đình cao vời vợi Một dòng sông mê mải Gọi hoài sau lũy tre Chấp chới khắp đồng quê Cánh cò bay cùng bạn… Ga con tàu ở đâu Làm sao mà biết được Có thể là tiếng hát Một câu chuyện ngày xưa Có khi tàu ngẩn ngơ Trước một màu hoa súng Có khi là tiếng động Đàn cá quẫy trên ao… Con tàu dừng ở đâu Là ga tàu ở đó2 Tôi đã qua những nhà ga đổ vỡ Tuổi thanh niên tôi có những con tàu Con tàu qua thăm thẳm đêm sâu Bao thành phố, bao xóm làng thức đợi Lớp tuổi trẻ áo màu bộ đội Nhịp tim rung cùng với nhịp con tàu Núi thì cao, rừng lại rất sâu Dọc đất nước mấy ngàn cây số biển Con tàu đi bên màu xanh quyết liệt Bỏ qua ngàn cái chết phía sau lưng Con tàu đi cùng với vầng trăng Cùng với những cánh rừng trụi lá Cùng với đất dạn dày bom toạ độ Và trời xanh đe doạ ở trên đầuTuổi thanh niên tôi có những con tàu Nằm trống lạnh không còi không ngọn khói Những đường ray chìm trong cỏ dại Những nhà ga lau sậy um tùm Những nhà ga gạch nát im lìm Không ai ra đi, không ai trở lại Không kẻ tiễn đưa, không người ngóng đợi Chỉ con đường vời vợi nhớ sang sông Bao nỗi đau thời đất nước cách ngăn Có nỗi đau một con tàu đứng sững Những quãng đường như quãng đời bỏ vắng Đứng trên nền ga cũ giữa đồng khuya Nhớ xôn xao bao gương mặt đi về Nhớ ánh lửa, tiếng dồn toa rậm rịch Thanh tà vẹt hoá thân làm kẻng Rung mỗi lần báo động xé không gianTôi đã qua những tháng những năm Nhiều làng xóm vắng tiếng còi réo gọi Nhưng tuổi trẻ vẫn bao miền trông đợi Lớp trước đi rồi, lớp mới lại ra điEm tiễn anh ra ga Giữa mù mịt bụi vôi, gạch vỡ Em chẳng biết nói lời thương nhớ Tàu chạy rồi bỡ ngỡ vẫy bàn tay Anh đi, và trời trở gió may Đêm giá lạnh thương con tàu lầm lụi Em lại nghĩ đến điều anh nói Về nhà ga về những con tàu Về người tuần đường cần mẫn đêm thâu Về ánh lửa người kiểm xa tối tối… Mái tóc anh phủ đầy thanh bụi Vai áo anh cùng vôi vữa bạc màu Tuổi thanh niên em có những con tàu Để khao khát, để thương và để nhớNhững trưa nắng bước trên đường tàu cũ Bàn chân trần dẫm trên lớp đá răm Nghe niềm vui rạo rực dưới chân Nghe trong máu tiếng con tàu réo gọi “… Bắt đầu đi, bắt đầu đi từ Hà Nội Những nhịp cầu sẽ nối những dòng sông…”3 Mùa xuân đất nước mênh mông Con tàu đi giữa muôn lòng thương yêu Tàu qua những sớm những chiều Những sông, những núi, những đèo tàu qua… Nơi nào cũng muốn là ga Một bàn tay vẫy thiết tha con tàu Một lời hát gửi theo sau Một bình minh ở trên đầu cùng đi Biển xanh là nỗi nhớ quê Trời xanh như những cách chia xa lìa Phố xanh trong những ánh đèn Làng xanh đang xoá những miền thép gaiEm không nói được nên lời Giấu trong đáy mắt tiếng cười của em Những rừng những núi chưa quen Những làng những phố biết em lần đầu Mà em đã nhớ từ lâu Mà em vẫn ước cùng nhau trở về Con tàu nối lại trăm quê Những tên xa vợi nay nghe hoá gần “Đường vô xứ Huế quanh quanh” Mà sông Hương với Ngự Bình là đây Con tàu đi giữa biển mây Hải Vân ta biết có ngày ta qua Nha Trang sóng vỗ bên nhà Phan Rang, Phan Thiết còn xa nữa mình? Lặng yên, nghe rõ không anh Trái tim đập giữa mông mênh đất trời Khi vô thành phố tên Người Con tàu như cũng nói lời thiết tha Qua rồi bao nỗi cách xa Quê anh giờ cũng đã là quê em Cỏ cây, ngọn gió cũng quen Vừa nghe tiếng nói đã nên mặn mà Thơ em đã có bóng dừa Có dòng kênh với con đò quê anh Có bao trai gái đất mình Ra đi. Giờ cũng như anh trở về Này anh, em hát anh nghe Dẫu không hay cũng đừng chê đừng cườiMùa xuân tôi hát với người Với con tàu – hát những lời thương Cắt NghĩaThằng em thì hay hỏi Không kể chuyện như anh Tuy con, má chẳng sinh Con vẫn quen gọi má– Má ơi ai sinh cá Ai làm ra cái kem Đêm sao lại màu đen Ban ngày sao màu trắng?… – Ban ngày làm bằng nắng Màu xanh làm bằng cây Quả ớt làm bằng cay Tiếng ồn sinh tàu điện Gió trong con ốc biển Ghé tai nghe mà xem… A lại còn cái kem Thì làm bằng mùa rét Bông hoa làm bằng tết Tết làm cho hương thơm Con làm bằng yêu thương Của cha và của mẹ Của bà và của ông Của má nữa – biết không? Con làm bằng tất cả!19. Tiếng Gà TrưaTrên đường hành quân xa Dừng chân bên xóm nhỏ Tiếng gà ai nhảy ổ “Cục… cục tác cục ta” Nghe xao động nắng trưa Nghe bàn chân đỡ mỏi Nghe gọi về tuổi thơTiếng gà trưa Ổ rơm hồng những trứng Này con gà mái mơ Khắp mình hoa đốm trắng Này con gà mái vàng Lông óng như màu nắngTiếng gà trưa Có tiếng bà vẫn mắng – Gà đẻ mà mày nhìn Rồi sau này lang mặt! Cháu về lấy gương soi Lòng dại thơ lo lắngTiếng gà trưa Tay bà khum soi trứng Dành từng quả chắt chiu Cho con gà mái ấpCứ hàng năm hàng năm Khi gió mùa đông tới Bà lo đàn gà toi Mong trời đừng sương muối Để cuối năm bán gà Cháu được quần áo mới Ôi cái quần chéo go Ống rộng dài quét đất Cái áo cánh chúc bâu Đi qua nghe sột soạtTiếng gà trưa Mang bao nhiêu hạnh phúc Đêm cháu về nằm mơ Giấc ngủ hồng sắc trứngCháu chiến đấu hôm nay Vì lòng yêu Tổ quốc Vì xóm làng thân thuộc Bà ơi, cũng vì bà Vì tiếng gà cục tác Ổ trứng hồng tuổi Hát Ru Chồng Những Đêm Khó NgủAnh không ngủ được ư anh? Để em mở quạt quấn mành lên cho Lặng sao cái gió mặt hồ Ghét sao cái nóng đầu mùa đã ghê! Đoàn thương binh mới trở về Đánh nhau trước cửa hàng bia lúc chiềuAnh không ngủ được anh yêu? Nghe chi con lũ đang chiều nước dâng Ngày mai cây lúa lên đòng Lại xanh như đã từng không mất mùa Con sông bạn với con đò Con người bạn với câu hò trên đi, em khép cửa phòng Để em lên gác em trông xem nào Ai đồn rằng cọ cháy cao Người dân Vĩnh Phú đốt bao nhiêu đồi Hình như lửa đã tắt rồi Gió không thổi nữa anh ơi yên lòngThương gì người đói lang thang Xin ăn trên khắp phố phường ngoài kia Ngủ đi anh hãy ngủ yên Rồi mai họ sẽ trở về quê thôi Lòng thương chỉ nói bằng lời Lấy đâu ra gạo cho người được noKhuya rồi anh hãy ngủ đi Để em trở dậy em che bớt đèn Đứa nào nó nói cùng anh Cái tin chết của bạn mình vừa xong Chắc là đường đất khó khăn Nên thư từ chẳng thể năng gửi về Anh ơi anh hãy ngủ đi Thằng con ta nó nằm mê đó mà Ngày chơi súng giả ba lô Làm anh giải phóng hét hò suốt thôi Mười năm sau lớn lên rồi Sẽ quên đi những trò chơi bây giờNgủ đi anh, hãy ngủ đi…Chúng tôi vừa chia sẻ với các bạn những bài thơ hay của Xuân Quỳnh, nếu bạn yêu thích những bài thơ về tuổi thơ, quê hương, tình yêu thủy chung lãng mạn thì thơ Xuân Quỳnh sẽ là sự lựa chọn tốt nhất dành cho bạn. Những bài thơ của Xuân Quỳnh từ lâu đã xuất hiện trong sách vở thời cắp sách đến trường. Bài viết này sẽ đưa bạn trở về với thời trung học cùng những bài thơ hay gợi niềm ký ức.
Thơ Tình Xuân Quỳnh, Lưu Quang Vũ ❤️ Hay Nhất ✅ Chia Sẻ Đến Bạn Đọc Tuyển Tập Trọn Bộ Những Áng Thơ Mộc Mạc, Ngọt Ngào Và Lãng Mạn Của Nữ Thi Sĩ Xuân Quỳnh Về Tình Yêu. Tình Yêu Trong Thơ Xuân QuỳnhĐặc Điểm Thơ Tình Xuân QuỳnhTuyển Tập Thơ Tình Xuân Quỳnh HayThơ Xuân Quỳnh Về Tình Yêu Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi NhớSóng Xuân Quỳnh Thơ Thơ Thuyền Và Biển Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân QuỳnhThơ Tình Lưu Quang Vũ Thư Lưu Quang Vũ Gửi Xuân Quỳnh Tình Yêu Trong Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Trong Thơ Xuân Quỳnh luôn dụng dị, mộc mạc. Xuân Quỳnh yêu từ buổi ban đầu Đốt lòng em câu hỏi/ Yêu em nhiều không anh, đến tuổi ngả chiều Chỉ còn em và anh/ Cùng tình yêu ở lại. Trong các thi nhân Việt Nam hiện đại nếu có thể dùng một chữ “yêu” áp vào cho cuộc đời và thơ của họ thì một người không thể thiếu trong đó là Xuân Quỳnh. Yêu thực trong đời, yêu có hình hài con người cụ thể và đem cái người thực đời thực yêu ấy vào thơ. Yêu cho đến nỗi tiếng thơ là tiếng thổn thức đau đớn của lòng yêu. Yêu từ ảo tưởng Chẳng có thời gian, chẳng có không gian/ Chỉ tuổi trẻ, chỉ tình yêu vĩnh viễn, đến xóa ảo tưởng Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn/ Hôm nay yêu, mai có thể xa từ nỗi nhủ lòng Dẫu em biết chắc rằng anh trở lại/ Ngọn gió buồn vẫn thổi phía không anh, đến linh cảm phấp phỏng Lời yêu mỏng mảnh như màu khói/ Ai biết lòng anh có đổi thay?Yêu và tự biết tình yêu của mình “rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết”, dẫu đã “em yêu anh, yêu anh như điên” và “nếu tôi yêu được một người / tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm”.Yêu đối với Xuân Quỳnh không bao giờ là cuối khi đã có thể nói cùng người mình yêu Sau bao điều cay cực nhất/ Anh là hạnh phúc đời em. Xuân Quỳnh còn mãi một tình yêu là để nói đến nốt nhạc ngân mạnh nhất, da diết nhất, vang xa nhất trong cuộc đời và trong thơ chị. 🍁 Ngoài Tình Yêu Trong Thơ Xuân Quỳnh, Tặng Bạn Tuyển Chọn 1001 Thơ Huy Cận ❤️️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Xuân Quỳnh là nữ thi sĩ có trực cảm mạnh. Trực cảm từ trực giác của linh cảm. Nhất là mảng thơ tình chị viết gần cuối đời mình. Bạn hãy tìm hiểu những Đặc Điểm Thơ Tình Xuân Quỳnh ngay bên dưới nhé. Thơ Tình Xuân Quỳnh hướng nội, rất tâm trạng cá nhân nhưng không là thứ tháp ngà xa rời đời sống. Thơ Xuân Quỳnh là thơ mang tâm trạng, dung dị, đơn giản và nhiều màu sắc trong tình yêu. Hồn thơ nhẹ nhàng khắc khoải sự buồn tủi và cô đơn. Thơ Xuân Quỳnh không quá chải chuốt về ngôn từ, không màu mè sắc sảo. Xuân Quỳnh không làm ra thơ, không chế tạo câu chữ mà những vần thơ của chị ấy được viết ra từ chính những tâm tư cảm xúc của một người vợ, người mẹ, người phụ nữ với những khát khao yêu và được yêu. Nét riêng của Xuân Quỳnh so với thế hệ nhà thơ hiện đại cùng thời chính là ở khía cạnh nội tâm đó. Những tuyệt phẩm thơ tình vượt thời gian như Thuyền và Biển, Sóng, Thơ tình cuối mùa thu, Tiếng gà trưa… cùng cuộc đời sóng gió của chị đã mãi mãi ghi dấu ấn trong lòng công chúng yêu nghệ thuật thơ ca. 🌼 Bên Cạnh Đặc Điểm Thơ Tình Xuân Quỳnh, Bật Mí Thêm Thơ Tình Nguyễn Bính Hay Nhất ❤️ Những Bài Thơ Nổi Tiếng Tuyển Tập Thơ Tình Xuân Quỳnh Hay Phần đầu tiên, xin chia sẻ đến bạn đọc Tuyển Tập Thơ Tình Xuân Quỳnh Hay nhất và đặc sắc nhất của nữ thi sĩ. Dẫu Em Biết Chắc Rằng Anh Trở Lại Thị trấn nào anh đến chiều nayMảnh tường vắng, mùa đông giá rétDẫu em biết không phải là vĩnh biệtVẫn thấy lòng da diết lúc chia xa Xóm làng nào anh sẽ đi quaNhững đồng lúa, vườn cây, bờ bãi…Dẫu em biết rằng anh trở lạiNgọn gió buồn vẫn thổi phía không anh. Thời gian trôi theo cánh cửa một mìnhHạt mưa bụi rơi thầm trên mái ngóiTờ lịch mỏng bay theo lòng ngóng đợiMột con đường vời vợi núi cùng sông Gọi ngàn lần tên anh vẫn là khôngChỉ lá rụng dạt dào lối phốDẫu em biết rằng anh, anh cũng lòng em nào có lúc nguôi quên. 🍁 Bên Cạnh Tuyển Tập Thơ Tình Xuân Quỳnh Hay, Tiết Lộ Thêm Thơ Tình Hàn Mạc Tử ❤️️ Chùm Thơ Về Tình Yêu Hay Nhất Thơ Xuân Quỳnh Về Tình Yêu Những áng Thơ Xuân Quỳnh Về Tình Yêu hay nhất mà muốn gửi đến các bạn. Bạn đọc hãy cùng thưởng thức những bản tình thơ hay và lãng mạn này nhé. Tự Hát Chả dại gì em ước nó bằng vàngTrái tim em, anh đã từng biết đấyAnh là người coi thường của cảiNên nếu cần anh bán nó đi ngay Em cũng không mong nó giống mặt trờiVì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuốngLại mình anh với đêm dài câm lặngMà lòng anh xa cách với lòng em Em trở về đúng nghĩa trái timBiết làm sống những hồng cầu đã chếtBiết lấy lại những gì đã mấtBiết rút gần khoảng cách của yêu tin Em trở về đúng nghĩa trái-tim-emBiết khao khát những điều anh mơ ướcBiết xúc động qua nhiều nhận thứcBiết yêu anh và biết được anh yêu Mùa thu nay sao bão giông nhiềuNhững cửa sổ con tàu chẳng đóngDải đồng hoang và đại ngàn tối sẫmEm lạc loài giữa sâu thẳm rừng anh Em lo âu trước xa tắp đường mìnhTrái tim đập những điều không thể nóiTrái tim đập cồn cào cơn đóiNgọn lửa nào le lói giữa cô đơn Em trở về đúng nghĩa trái-tim-emLà máu thịt, đời thường ai chẳng cóCũng ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữaNhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi Hoa Cỏ May Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,Không gian xao xuyến chuyển sang mình ai gọi sau vòm lá,Lối cũ em về nay đã thu. Mây trắng bay đi cùng với gió,Lòng như trời biếc lúc nguyên cay gửi lại bao mùa cũ,Thơ viết đôi dòng theo gió xa. Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ mayÁo em sơ ý cỏ găm đầyLời yêu mỏng mảnh như màu khói,Ai biết lòng anh có đổi thay? 🌻 Ngoài Thơ Xuân Quỳnh Về Tình Yêu. Khám Phá Thêm Thơ Xuân Diệu Về Tình Yêu ❤️ Những Bài Hay Nhất Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi Nhớ Khám phá thêm những áng Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi Nhớ dung dị và đời thường. Đó là những nỗi buồn man mác, nỗi nhớ nhung da diết, là tình yêu chảy bỏng mãnh liệt của người phụ nữ. Nói Cùng Anh Em biết đấy là điều đã cũChuyện tình yêu, quan trọng gì đâuSự gắn bó giữa hai người xa lạNỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễnHôm nay yêu, mai có thể xa rồiNiềm đau đớn tưởng như vô tậnBỗng có ngày thay thế một niềm vui Điều hôm nay ta nói, ngày maiNgười khác lại nói lời yêu thuở trướcĐời sống chẳng vô cùng, em biếtCâu thơ đâu còn mãi ngày sau Chẳng có gì quan trọng lắm đâuNhư không khí như màu xanh lá cỏNhiều đến mức tưởng như chẳng cóTrước cuộc đời rộng lớn mênh mang Nhưng lúc này anh ở bên emNiềm vui sướng trong ta là có thậtNhư chiếc áo trên tường như trang sáchNhư chùm hoa mở cánh trước hiên nhà Em hiểu rằng mỗi lúc đi xaTình anh đối với em là xứ sởLà bóng rợp trên con đường nắng lửaTrái cây thơm trên miền đất khô cằn Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anhNguồn gốc của muôn ngàn khát vọngLòng tốt để duy trì sự sốngCho con người thực sự Người hơn Tháng Năm Giấc ngủ vừa chợp quaNắng đã về trước cửaĐêm ngắn phút gần nhauNgày dài như nỗi nhớNước sôi ngầu bọt thauLuộc mình con cá nhỏCon cua chín vàng maiẨn vào trong cụm lúaCỏ dại không người cheRã rời mang sắc úa… Nhưng hãy nghe hãy ngheTrên những cành phượng đỏTrong những đầm sen mởHương tháng năm lan xaMầu tháng năm rực rỡTơ trời giăng ngoài sânCây bàng xoè trước ngõĐêm xanh vời trăng saoCon ve vàng lột vỏCon chim tha rác vềTháng năm – mùa sinh nở Tình yêu như tháng nămMang gió nồng nắng lửaLòng anh là đầm senHay là nhành cỏ úa? 🍁 Bên Cạnh Thơ Xuân Quỳnh Tình Yêu Và Nỗi Nhớ, Chia Sẻ Thêm Tuyển Chọn Thơ Về Mùa Xuân Của Xuân Diệu Hay ❤️ Lãng Mạn Sóng Xuân Quỳnh Thơ Bài thơ Sóng Xuân Quỳnh là sự cảm nhận về tình yêu từ hình tượng sóng với tất cả những sắc thái, cung bậc và cả khát vọng vĩnh cửu hóa tình yêu của một tâm hồn phụ nữ luôn chân thành, khát khao hạnh phúc. Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ 🌼 Ngoài Sóng Xuân Quỳnh Thơ, Bật Mí Thêm Trọn Bộ Thơ Xuân Diệu ❤️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Thơ Thuyền Và Biển Bài Thơ Thuyền Và Biển là một trong hau bài thơ tình vào loại hay nhất của Xuân Quỳnh nói riêng và của thơ hiện đại Việt Nam nói chung Em sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển “Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơi Lòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa… còn xa Những đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tưQuanh mạn thuyền sóng vỗ Cũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyềnVì tình yêu muôn thuởCó bao giờ đứng yên? Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâu Những ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhauLòng thuyền đau – rạn vỡ Nếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gió“ Nếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố Bằng sự nhạy cảm và tinh tế của người phụ nữ, Xuân Quỳnh đã nắm bắt được từng biến động, từng đặc điểm của sự vật thông qua hình ảnh thuyền – biển – sóng. Để từ đó biến nó thành sự phản ánh những cung bậc tình cảm, đặc biệt những xúc cảm của tình yêu. 🌼 Ngoài Thơ Thuyền Và Biển, Bật Mí Thêm Bài Thơ Người Đi Tìm Hình Của Nước ❤️ Thơ Về Bác Hay Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh Phần tiếp theo đây, bạn đọc hãy cùng cảm nhận bài Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh thuộc tập Tự Hát được sáng tác vào năm 1984. Cuối trời mây trắng bayLá vàng thưa thớt quáPhải chăng lá về rừngMùa thu đi cùng láMùa thu ra biển cảTheo dòng nước mênh mangMùa thu vào hoa cúcChỉ còn anh và em Chỉ còn anh và emLà của mùa thu cũChợt làn gió heo mayThổi về xao động cảLối đi quen bỗng lạCỏ lật theo chiều mâyĐêm về sương ướt máHơi lạnh qua bàn tay Tình ta như hàng câyĐã qua mùa gió bãoTình ta như dòng sôngĐã yên ngày thác lũ Thời gian như là gióMùa đi cùng tháng nămTuổi theo mùa đi mãiChỉ còn anh và em Chỉ còn anh và emCùng tình yêu ở lại…Kìa bao người yêu mớiĐi qua cùng heo may Bài thơ này được nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu phổ nhạc thành bài hát Thư tình cuối mùa thu. “Thơ tình cuối mùa thu” đã được âm nhạc chắp cánh có da diết, có tiếc nuối nhưng bừng sáng lên hy vọng và khát vọng bởi cao hơn hết đó là thông điệp bất diệt của tình yêu, của sự sống muôn đời. 🍁 Bên Cạnh Thơ Tình Cuối Mùa Thu Xuân Quỳnh, Tặng Bạn Thơ Hàn Mạc Tử ❤️️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Thơ Tình Lưu Quang Vũ Không chỉ trong văn học mà ngoài cuộc sống. Từ bao lâu nay, Thơ Tình Lưu Quang Vũ và nữ thi sĩ Xuân Quỳnh đã trở thành một biểu tượng cho tình yêu đầy ngọt ngào, thơ mộng. “Quỳnh thương yêu, Em gắng đi về bằng máy bay cho khoẻ, không mua gì cũng được. Về với anh và con, về với nhà ta đi thôi. Về với phố Huế chật hẹp, với nhà trẻ nơi ta đón Mí, với quán cà phê Nguyễn Công Trứ, nơi ta uống cà phê 2 hào buổi sáng với những gã giáo viên còm, những người công nhân lam lũ và những tay thợ làm đạo cụ sân khấu, về với những con đường chúng ta vẫn đi, những công việc, với cái thành phố nghèo, nơi người ta sống rất khổ mà vẫn luôn tìm cách để sống cho thanh thản trong nỗi khổ ấy, sống thanh thản và yên tĩnh. Những ngày này nhớ và thương Quỳnh lắm, không nên bực bội về Sài Gòn và người Sài Gòn làm gì. Mùa đông này, về với anh, đi bên anh, nằm bên anh trong căn phòng đầy tranh của chúng ta. Và với Mí tuyệt vời của chúng ta. Và chúng ta sẽ viết chứ, sợ gì em nhỉ ? Nếu chúng ta là kẻ không có tài chí lắm, không viết được điều gì to tát, thì cũng sẽ viết được những trang sách về những năm tháng ta sống, về những cay đắng và những niềm yêu thương đơn giản của con người. Hôn em rất lâu.” Bức thư mà Lưu Quang Vũ gửi cho vợ mình ngày 5/6/1976 🌼 Ngoài Thơ Tình Lưu Quang Vũ. Bật Mí Thêm Chế Lan Viên Thơ Tình Yêu, Màu Xuân ❤️ Tuyển Tập Hay Nhất Thư Lưu Quang Vũ Gửi Xuân Quỳnh Những bức Thư Lưu Quang Vũ Gửi Xuân Quỳnh vô cùng xúc động. Bạn đọc đừng bỏ lỡ nhé. “Quỳnh nhớ thương Em đi đã được một tuần. Nhớ em và buồn lắm. Mấy bố con ở nhà vẫn bình thường. Mẹ đi vắng. Mí cứ quấn bố, tối không chịu xuống bà. Hôm nào cũng bảo bố với em đi đón mẹ đi. Mí ăn được, ngủ được, vẽ thêm nhiều tranh mới. Tuấn Anh xuống bác, bà Tuấn Anh vẫn ở đây, ngày nào Tuấn Anh cũng về đi bơi, xong ăn cơm chiều với bà hoặc với anh rồi lại xuống bác. Kít thì vẫn về luôn. Anh đang viết gấp cho xong tập sách diễn viên, cũng mới viết được mấy bài thơ và định viết truyện ngắn về Campuchia. Nhuận bút tập thơ của em mẹ bảo có lẽ phải hàng tháng mới có tiền. Mấy bố con cũng túng, nhưng cũng “cầm cự” được vì có cá khô, tôm khô rồi. Anh làm mọi việc nhà xong, ru con yên thì đã 11 giờ lúc đó mới làm việc. Mới biết em ở nhà làm việc nhà vất vả thật. Những gì em dặn về nhà cửa, về con anh đều nhớ và lo chu toàn. Chỉ có nhớ em và mong ngày em về. Có lẽ cũng phải 1 tháng nữa em mới về nhỉ. Em cũng chẳng nên mất thời giờ quá về những việc dự định sẽ mua sắm bên đó, để sức mà đi xem, đi chơi. Đời sống vợ chồng con cái mình rồi cũng đã ổn dần, miễn là mình viết được và in được. Nhiều việc muốn làm quá, anh rất sốt ruột, sức khỏe thì có hạn. Anh cũng muốn làm xong mọi “com măng” để thư thả mà làm thơ. Anh muốn viết khác đi, hay hơn và chắc rằng sẽ viết được. Mới đó mà đã giữa năm. Em về 2 vợ chồng sẽ đi đâu với nhau 1 chuyến. Em đi Liên Xô kỳ này, anh cũng rất mừng, sống với nhau, anh chỉ mong em sung sướng và làm việc được. Anh thì mãi mãi vẫn thế vẫn là anh của em với tất cả những nhược điểm và ưu điểm mà anh có, nhưng sẽ mãi mãi yêu thương em, hơn cả những ngày qua cộng lại. Mí ngoan và tội lắm, rất khôn. Hôm qua đang chơi cái gì đó, mắng Kít “Chỉ chuyên phá hoại thôi!”. Mí bắt anh đọc bài “thẩm chừi” anh không thuộc, Mí khóc, bảo anh là “Bố không thuộc mà lại để mẹ đi Liên Xô mất. Bố không thuộc thì bố đi Liên Xô để mẹ ở nhà đọc với em chứ!”. Hôm qua Mí vẽ cái tranh gọi tên là “Mí đứng dưới ba cửa sổ chờ mẹ!” anh gửi cho em đây. Hôn em. Nhớ em nhiều. Em ở bên đó xứ sở đẹp đẽ, giàu có, có nhớ đến gian buồng và cái sạp của bố con tôi không? Anh của em” Bức thư mà Lưu Quang Vũ gửi cho Xuân Quỳnh ngày 9/6/1978 🍁 Bạn Đọc Khám Phá Thêm Bài Thơ Tương Tư Nguyễn Bính ❤️ Phân Tính Bài Thơ, Cảm Nhận
thơ xuân quỳnh tình yêu và nỗi nhớ