truyen mat ngot hon nhan

Truyện Không gian tùy thân của tiểu Long - Không gian tùy thân của tiểu Long trên di động. Vui đọc truyện Tên gốc: 小龙的随身空间 Tác giả: Miêu Khốc Vô Thanh (猫哭無声) Edit: Quân N Nội dung truyện MẬT NGỌT HÔN NHÂN hot Thể loại: Ngôn tình, Hiện đạiMột mối tình được bắt đầu từ chữ duyên, cũng có thêm sự góp phần vun vén của cả hai gia đình giúp đôi trẻ nên duyên vợ chồng. Phó Hoành Dật gặp được Thẩm Thanh Lan lần đầu tiên là lúc anh ta vô tình có mặt trong nhà hàng trong khi Thanh Lan cùng người bạn đi xem mắt. Cô Xem thêm Bà tôi thì lại khác Xem và Tải miễn phí Giáo án điện tử Mắt Biêc - Nguyễn Nhật Ánh truyen mat biecnna pdf, download, tải miễn phí, pdf, doc, docx, xls, xlsx, ppt,pptx Tìm Vay Tiền Online Me. Thông tin truyện Mật ngọt hôn nhân Đánh giá từ 1179 lượt. Truyện ngôn tình Mật ngọt hôn nhân về một mối tình được bắt đầu từ chữ duyên, cũng có thêm sự góp phần vun vén của cả hai gia đình giúp đôi trẻ nên duyên vợ chồng. Phó Hoành Dật gặp được Thẩm Thanh Lan lần đầu tiên là lúc anh ta vô tình có mặt trong nhà hàng trong khi Thanh Lan cùng người bạn đi xem mắt. Cô chỉ là nhận lời đi cùng bạn cho cô ấy an tâm, vậy mà Thẩm Thanh Lan lại bị đối tượng xem mắt gây phiền phức. Đột nhiên Phó Hoành Dật xuất hiện giải cứu cô với câu nói hùng hồn nói “Anh đang làm phiền vị hôn thê của tôi đấy!”. Rồi đến lần thứ hai gặp mặt, là ông nội anh rắp tâm tìm trăm phương ngàn kế cho thằng cháu trai gặp được cô cháu dâu tương lai để vun đắp tình cảm một chút. Hai người gặp lại thoáng xao động nhưng vẫn tỏ vẻ không quen biết nhau. Phó lão gia chỉ còn biết ngậm ngùi bất mãn với sự lạnh nhạt giữa hai người. Lần thứ ba gặp mặt, là anh chủ động gọi điện mời cô đi ăn dưới sự thúc ép của ông nội. Hai người vẫn gượng gạo khi gặp nhau. Anh nói hay lưu số để khi có việc gì thì có thể gọi điện cho anh, dù sao cô cũng coi như là em gái anh. Lần thứ tư gặp mặt, người chị nuôi giả vờ bị ngã rồi đổ tội cho Thẩm Thanh Lan, cô nhận một cái tát oan của mẹ. Đến mẹ cô cũng không tin cô. Vậy mà anh lại nói tin cô. Lần đầu tiên trái tim vốn bình lặng của Thanh Lan vì một người đàn ông mà gợn sóng. Đúng lúc này Thẩm gia xảy ra chuyện. Bà nội của cô sắp mất, điều duy nhất khiến bà không an lòng đó là chưa tìm được một người đàn ông có thể thương yêu che chở cho cháu gái mình. Phó Hoành Dật gọi điện đến, cô đột ngột hỏi anh “Anh có đồng ý lấy tôi không?” Phó Hoành Dật lên tiếng, "Vừa rồi em nói nghiêm túc à? Nghĩ kỹ chưa?" "Nghĩ kỹ rồi." Ngày hôm sau, họ gặp nhau ở cửa Cục Dân chính. Danh sách các truyện hay cho bạn đọc tiếp Gió ấm không bằng anh thâm tình Cây kim sợi chỉ Chàng rể đại gia Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một Thay chị lấy chồng Ông bố bỉm sữa siêu cấp Đức Phật và nàng Rất hay! Bà chủ cực phẩm của tôi Ám hương Long tế Vợ boss là công chúa Siêu đại gia trong trường học Tay ôm con tay ôm vợ Chàng rể phi thường Yêu anh từ trang giấy Chàng rể cực phẩm Boss nữ hoàn mỹ Cận vệ của người đẹp Long vệ siêu đẳng Long tế chí tôn Long thần tại đô Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương Trọng sinh hào môn Anh hai đừng chạy! Linh vũ thiên hạ Cô vợ tái sinh Người thừa kế hào môn Phàm nhân tu tiên Bách luyện thành thần Ma đạo tổ sư Kết hôn chớp nhoáng tổng tài ly hôn đi Tình nhân của tổng tài Vệ sĩ bất đắc dĩ Thần y ở rể Cô dâu bị chiếm đoạt Em là thế giới của anh Đệ nhất sủng Vương phi đa tài đa nghệ Tam thốn nhân gian Ma đế truyền kỳ Cưng chiều cô vợ quân nhân Cuồng thám Danh sách chương Chương 1 Xem mắt, lần đầu gặp gỡ Chương 2 Quấy rầy vị hôn thê của tôi, đã được tôi đồng ý chưa? Chương 3 Thẩm hi đồng trở lại Chương 4 Thẩm hi đồng Chương 5 Bây giờ không có người ngoài, chị giả vờ cái gì? Chương 6 Đến nhà họ phó Chương 7 Đây là em thanh lan của cháu Chương 8 Nguyện vọng của thẩm lão thái Chương 9 Ăn bữa cơm với tôi Chương 10 Tại sao cô lại đi cùng anh ấy Chương 11 Chuyện cũ ba năm trước Chương 12 Kế hoạch của phó lão gia Chương 13 Nhà họ phó tưng bừng Chương 14 Em ấy không cố ý Chương 15 Không đau à? Chương 16 Con sẽ không xin lỗi chị ta Chương 17 Từ biệt Chương 18 Tin tưởng và xa lánh Chương 19 Người đàn ông cả người đầy máu Chương 20 Tôi tên là thạch phong Chương 21 Ông cháu trò chuyện Chương 22 Tâm tư bị vạch trần, thẩm hi đồng bối rối Chương 23 Anh có đồng ý lấy em không? Chương 24 Lấy giấy đăng ký Chương 25 Em còn có anh Chương 26 Sau này Chương 27 Ngô thiến thay đổi Chương 28 Nam thần của tớ Chương 29 Anh nhớ em Chương 30 Du lịch một mình Chương 31 Không đổi Chương 32 Nhan tịch Chương 33 Không hiểu sao lại thích Chương 34 Lãnh thanh thu Chương 35 Lần sau, tôi đi cùng em Chương 36 Tâm tư của thẩm hi đồng Chương 37 Kiểu người chuyên thu hút rắc rối Chương 38 Chị, em lấy thân báo đáp! Chương 39 Đều tại anh Chương 40 Xảy ra chuyện, người tới lúc nửa đêm Chương 41 Cùng giường chung gối Chương 42 Vẫn hài lòng chứ? Chương 43 Phó lão gia hiểu lầm rồi Chương 44 Hẹn hò Chương 45 Đây là vợ tôi Chương 46 Gặp người quen Chương 47 Lần đầu tiên? Chương 48 Người trong lòng Chương 49 Đổi ngôi nhà khác Chương 50 Nhan thịnh vũ Một mối tình được bắt đầu từ chữ duyên, cũng có thêm sự góp phần vun vén của cả hai gia đình giúp đôi trẻ nên duyên vợ chồng. Phó Hoành Dật gặp được Thẩm Thanh Lan lần đầu tiên là lúc anh ta vô tình có mặt trong nhà hàng trong khi Thanh Lan cùng người bạn đi xem mắt. Cô chỉ là nhận lời đi cùng bạn cho cô ấy an tâm, vậy mà Thẩm Thanh Lan lại bị đối tượng xem mắt gây phiền phức. Đột nhiên Phó Hoành Dật xuất hiện giải cứu cô với câu nói hùng hồn nói “Anh đang làm phiền vị hôn thê của tôi đấy!”. Rồi đến lần thứ hai gặp mặt, là ông nội anh rắp tâm tìm trăm phương ngàn kế cho thằng cháu trai gặp được cô cháu dâu tương lai để vun đắp tình cảm một chút. Hai người gặp lại thoáng xao động nhưng vẫn tỏ vẻ không quen biết nhau. Phó lão gia chỉ còn biết ngậm ngùi bất mãn với sự lạnh nhạt giữa hai người. Lần thứ ba gặp mặt, là anh chủ động gọi điện mời cô đi ăn dưới sự thúc ép của ông nội. Hai người vẫn gượng gạo khi gặp nhau. Anh nói hay lưu số để khi có việc gì thì có thể gọi điện cho anh, dù sao cô cũng coi như là em gái anh. Lần thứ tư gặp mặt, người chị nuôi giả vờ bị ngã rồi đổ tội cho Thẩm Thanh Lan, cô nhận một cái tát oan của mẹ. Đến mẹ cô cũng không tin cô. Vậy mà anh lại nói tin cô. Lần đầu tiên trái tim vốn bình lặng của Thanh Lan vì một người đàn ông mà gợn sóng. Đúng lúc này Thẩm gia xảy ra chuyện. Bà nội của cô sắp mất, điều duy nhất khiến bà không an lòng đó là chưa tìm được một người đàn ông có thể thương yêu che chở cho cháu gái mình. Phó Hoành Dật gọi điện đến, cô đột ngột hỏi anh “Anh có đồng ý lấy tôi không?” Phó Hoành Dật lên tiếng, “Vừa rồi em nói nghiêm túc à? Nghĩ kỹ chưa?” “Nghĩ kỹ rồi.” Ngày hôm sau, họ gặp nhau ở cửa Cục Dân chính. Nữ chủ hắc tâm liên nam chủ ngốc bạch ngọt Genres Tagss Cửa phòng sinh được mở, ý tá ôm đứa trẻ ra Quân Dục đi tới “Em gái tôi sao rồi?”“Sản phụ mất quá nhiều máu, hiện tại đã hôn mê, đang được cấp trạng của đứa bé cũng không tốt lắm, phải đưa vào lồng giữ ấm.”Sở Vân Dung vừa xốc được chút sức lực, nghe thấy lời này, cả người liền mềm nhũn ngã xuống Quân Dục không có thời gian để ý tới mẹ mình, anh đi theo bác sĩ để xem tình hình đứa những bác sĩ này đều đáng tin cậy nhưng đề phòng là không phòng sinh, Phó Hoành Dật nắm chặt tay Thẩm Thanh Lan không đôi mắt cô nhắm nghiền, anh đau lòng đến hít thở cũng khó khăn “Thanh Lan!”Anh gọi tên cô, nhưng không được đáp lại.“Bác sĩ, không cầm được máu.”Y tá hộ sinh lo sĩ nghiêm mặt nhìn những con số không ngừng tụt xuống trên thiết bị, trầm giọng nói “Chuẩn bị cấp cứu.”“Anh Phó, mời anh tránh qua một bên, đừng cản trở việc cấp cứu.”Bác sĩ nói rất không khách Hoành Dật bị đẩy sang một bên, nhưng đôi mắt vẫn gắt gao nhìn Thẩm Thanh tại là giọng của bác sĩ và y tá, nhưng anh đã không nghe thấy gì Thanh Lan, em không thể có chuyện gì em làm sao thì anh cũng không sống túi máu được truyền bổ sung vào cơ thể Thẩm Thanh Lan, nhưng sắc mặt cô càng lúc càng nhợt ba mươi hai năm cuộc đời, Phó Hoành Dật chưa bao giờ trải qua nỗi sợ hãi như cả khi bản thân bị thương nặng suýt mất mạng, anh cũng chưa từng sợ hại như bây tay buông thõng hai bên hông khẽ run trên trời có thần linh, thì ngay lúc này anh nhất định thành kính cầu Thẩm Khiếm tới bệnh viện thì nhìn thấy vợ mình đang đờ đẫn dựa vào người ôn Hề Dao, vẻ mặt hai ông cụ đang vô cùng lo lắng, Thẩm Quân Dục và Phó Hoành Dật không ở Hiếu Huyên ngồi một bên lặng lẽ Khiêm chỉ có thể hỏi Hàn anh cũng không rõ tình hình cụ thể, chỉ biết Thẩm Thanh Lan khó sinh, mất rất nhiều đứa trẻ đã được sinh ra, nhưng người mẹ vẫn còn đang cấp cứu.“Ai là người nhà của Thẩm Thanh Lan?”Cửa phòng sinh lần nữa được mở, y tá từ bên trong đi ra, gọi to.“Cô y tá, tôi là bố con gái tôi sao rồi?”Thẩm Khiêm tiến lên Thanh Lan mất quá nhiều máu, cần tiếp tục truyền máu O trong ngân hàng máu không người, ai mang nhóm máu O?”Y tá hỏi.“Tôi, tôi.”Thẩm Khiếm đáp.“Vậy bác mau theo tôi vào!”Y tá nói xong, Sở Vân Dung liên hoàn hồn “Y tá, tôi cũng là nhóm máu O, máu của tôi cũng được.”Bà và Thẩm Khiêm đều là nhóm máu.“Vậy hai bác mau vào đi!”Y tá Thanh Lan tạm thời không cầm được máu, mà máu trong kho máu của bệnh viện đã không đủ nhóm máu của Hoành Dật lại không phù vào phòng sinh liền ngửi thấy mùi máu tanh Vân Dung nhìn thấy Thẩm Thanh Lan nằm trên bàn mổ, sắc mặt trắng bệch, hai mắt nhắm nghiền, ngực cũng phập phồng rất khẽ, như thể đã rời xa thế gian mắt bà lập tức tuôn rơi, nhưng không dám khóc thành tiếng, chỉ có thể bụm miệng đứng đó lặng lẽ chảy nước mắt.“Hai bác, ai trước đây?”Y tá hỏi.“Để tôi trước!”Thẩm Khiêm trả nằm xuống chiếc giường bên cạnh Thẩm Thanh Lan, nhìn máu của mình từ từ truyền vào trong cơ thể con gái, ánh mắt đầy thương yêu “Bác sĩ, không cần lo về tôi, cứ cứu con gái tôi đã!”Ôn Hề Dao đã đi gọi Thẩm Quân Dục trở lại vì sợ rằng lượng máu vẫn không bố mẹ mình đã vào trong, Thẩm Quân Dục muốn đi vào, nhưng Ôn Hề Dao đã kéo anh lại “Anh cứ đợi trước đã, lát nữa y tá sẽ ra gọi!”Lần chờ đợi này chính là mấy tiếng đồng tới khi trời hửng sáng, cửa phòng mới lại Thanh Lan được đẩy ra ngoài, Phó Hoành Dật theo sát bên bước ra với vẻ mặt mệt khi bác sĩ ôm đứa bé ra, anh liền vào tham gia cấp cuối cùng được đẩy ra là sở Vân này để cứu Thẩm Thanh Lan, bà đã rút không ít máu, vượt xa giới hạn chịu đựng của cơ thể, giờ không còn sức để đứng Khiêm cũng thế, chẳng qua thân thể ông khỏe hơn Sở Vân Dung, nên không lộ rõ mà Quân Dục đỡ Thẩm Khiêm ngồi Thanh Lan được đưa vào phòng Hoành Dật đứng ngoài, lặng lẽ nhìn đã ở đây rất lâu, dưới chân truyền tới cơn đau đớn âm ỉ, nhắc nhở anh rằng nó đã không thể chịu nổi Phó Hoành Dật cứ như không cảm nhận cùng, Eden không thể tiếp tục làm ngơ được nữa, kéo anh ngồi xuống ghế “Chân anh vừa mới đỡ hơn, nếu anh muốn tra tấn nó thì Thanh Lan tỉnh lại sẽ tự trách mình đấy.”Phó Hoành Dật tê dại, ánh mắt vẫn nhìn về phía Thẩm Thanh nói tiếp “Hiện giờ tình hình của Thẩm Thanh Lan đã ổn định, đưa vào phòng ICU, chẳng qua là lo xảy ra tình huống bất ngờ cô ấy tỉnh thì có thể chuyển sang phòng bệnh thường lần này cơ thể cô ấy tổn thương nghiêm trọng, phải nghỉ ngơi trong thời gian dài.”Nói tới đây, sắc mặt Eden trở nên nặng nề “Phó Hoành Dật, lần này Thanh Lan bị mất nhiều máu không phải ngoài ý muốn, là mà do kẻ động tay động chân.”Một câu này đã kéo tâm tư của Phó Hoành Dật trở lại trong chớp nhìn Eden chằm chằm, ánh mắt như ngọn núi tuyết phủ vạn năm, lạnh lẽo và chết chóc “Ai làm?”“Tạm thời chưa biết là tôi đã kiểm tra và phát hiện một chất trong máu của Thanh cô ấy sinh đã dùng thứ thuốc lưu thông máu này.”Trong quá trình sinh con, sản phụ đều sẽ chảy máu, một khi dùng thuốc lưu thông máu thì rất có khả năng sẽ dẫn đến băng rõ ràng là có kẻ muốn lấy mạng của Thẩm Thanh mắt Phó Hoành Dật trở nên khát máu, âm u tàn nhẫn, trông rất đáng sợ.“Choang.”Có thứ gì đó rơi xuống sàn kéo những suy nghĩ của Phó Hoành Dật và Eden quay người nhìn về phía âm thanh phát ra thì thấy Ôn Hề Dao sắc mặt tái mét đứng đó, vẻ mặt không thể tin nổi, hộp giữ nhiệt lăn trên đất.“Lời hai người vừa nói là thật ư? Có người muốn hại Thanh Lan?”Ôn Hề Dao khó nhọc mới thốt ra được một Hoành Dật không đáp lời, tiếp tục đứng nhìn Thẩm Thanh đi tới, nhặt đồ lên “Tạm thời chị đừng nói chuyện này cho ai cần xác nhận thêm.”Ôn Hề Dao gật đầu, không cầm lấy hộp giữ nhiệt “Đây là cơm của cậu và Phó Hoành người ăn chút để bổ sung sức sẽ qua nói với bố mẹ Thanh Lan.”Đợi ôn Hề Dao đi, Phó Hoành Dật mới nhìn sang Eden “Có thể điều tra ra là ai làm không?”Eden lắc đầu “Tạm thời không n Hi đã điều tra, muộn nhất là ngày mai sẽ có kết quả.”“Tôi muốn vào với cô ấy.”Phó Hoành Dật nghĩ một chốc rồi đồng ý với yêu cầu của trạng hiện giờ của Thẩm Thanh Lan, nếu có Phó Hoành Dật ở bên, cũng sẽ có lợi cho sự hồi phục của cô.”Phó Hoành Dệt mặc quần áo vô trùng, ngồi cạnh Thẩm Thanh Lan, nắm lấy tay cô rất lạnh, hệt như không còn nhiệt Hoành Dật bao trọn tay cô trong lòng bàn tay, cố gắng dùng hơi ấm của cơ thể mình sưởi ấm cho cô.“Thanh Lan, hôm nay em dọa anh sợ chết khiếp đấy, em biết không? Lúc ấy anh chỉ nghĩ, nếu em rời đi thì, có lẽ anh sẽ đi cùng em nghe thấy cầu này, đừng cười anh nhé, anh thật sự nghĩ vậy khi gặp em, anh chưa từng nghĩ sẽ có một người khiến anh còn yêu quý hơn cả sinh mạng của mình...”Phó Hoành Dật dịu dàng Hoành Dật nói rất lão gia vốn tới xem tình hình của Thẩm Thanh Lan, thấy cảnh này, ông liền lặng lẽ quay về.“Lan Lan sao rồi?”Thấy bạn già trở lại, Thẩm lão gia vội hỏi.“Hoành Dật ở trong đấy với con bé, tôi không vào.”Phó lão gia ra, vừa rồi ông muốn bảo Phó Hoành Dật đi xem đứa khi đứa bé chào đời, mỗi người trong bọn họ đều đi thăm rồi, còn có mình Phó Hoành Dật là này Sở Vân Dung xem như tổn thương khí lực, nằm lại trong muốn đi thăm Thẩm Thanh Lan nhưng bị Thẩm Khiêm ngăn lại “Bà nghỉ ngơi cho tốt thì lúc Thanh Lan tỉnh, bà mới chăm sóc con bé được.”Sở Vân Dung nắm lấy tay Thẩm Khiêm “Thanh Lan không sao chứ?”“Không sao đâu, mấy hôm nữa là sẽ tỉnh lại lần này cơ thể con bé suy yếu nghiêm trọng, phải nghỉ ngơi thật này bà sẽ bận rộn đấy, cho nên giờ bà càng phải chăm sóc bản thân cho tốt.”Nghe vậy, Sở Vân Dung luôn miệng đáp “Được, được, được, tôi chắc chắn sẽ chăm sóc mình thật nếu Thanh Lan tỉnh, ông nhất định phải cho tôi biết đấy.”“ bà nằm xuống nghỉ không ngủ được bà cũng nhắm mắt thư giãn đi.”“Đứa nhỏ thì sao?”Cuối cùng Sở Vân Dung nghĩ tới đứa bé, bà nhớ rõ lúc đứa trẻ được bể ra, toàn thân tím tái, sau khi khóc váng một tiếng thì không thấy có động tĩnh gì nữa.“Đứa bé vẫn trong lồng ấp, nhưng không có vấn đề gì hôm nữa là có thể ra ngoài đừng lo, cho dù là Thanh Lan hay đứa nhỏ đều ổn cả mà.”Thẩm Khiêm an ủi này con gái sinh con, có thể nói vô cùng nguy hiểm, không có chút niềm vui khi đón chào sinh mệnh mới ra đời.“Đứa trẻ thật sự ổn chứ? Ông không được lừa tôi đâu đấy.”Sở Vân Dung vẫn chưa yên Khiêm cười hiền hòa “Tôi còn có thể lừa bà bé thật sự rất bà không yên tâm thì tôi dìu bà qua đó xem.”“Được.”Sở Vân Dung đáp Khiêm hết cách, đành dìu Vợ đi qua thăm chỉ vào một cái lồng ấp và nói “Đó chính là con của Thanh Lan.”Sở Vân Dung chăm chú nhìn đứa trẻ trong lồng bé nhắm mắt, để tay bên cái miệng nhỏ, ngủ ngon chốc, trái tim Sở Vân Dung liền mềm nhũn “Thật đáng yêu!”“Giờ bà có thể yên tâm về nghỉ ngơi chưa?”“Bao lâu nữa đứa bé mới có thể ra khỏi lồng ấp?”Sở Vân Dung hỏi.“Bác sĩ bảo nhiều nhất là ba ngày.”Nghe thể, bấy giờ Sở Vân Dung mới yên lòng, theo Thẩm Khiêm về phòng bệnh, nằm xuống nghỉ Khiêm cũng ngồi bên cạnh nghỉ ra cơ thể của ông thực sự cũng không khỏe hơn là tiên, Ôn Hề Dao xuống tầng để tiêu hóa tin tức vừa biết tâm trạng ổn định, cô mới lên tầng xem Thẩm Khiêm và Sở Vân Quân Dục vừa đưa hai ông cụ cụ đều đã chín mươi tuổi, đi qua đi lại đã nhiều ngày như vậy, đám con cháu lo thân thể hai cụ không chịu nổi.“Bố, mẹ.”Ôn Hề Dao nở nụ cười, không hề nhìn thấy sự kinh hãi vừa rồi.*** Lúc Annie tỉnh lại mới phát hiện mình đã ở một nơi xa quanh tối tăm vắng vẻ, không có một thứ ta bị trói chặt, ném xuống đất tích bụi dày, chẳng biết nơi này đã bao lâu không có người ta muốn hét gọi người, nhưng miệng đã bị dán băng dính, tay chân lại bị trói đầu cô ta bất giác nghĩ tới những vụ việc con cái nhà có tiền bị bắt cóc, cảnh tượng con tin bị giết, phút chốc nỗi hoảng loạn trong lòng lan rộng.“Ưm, ưm, ưm.”Cô ta cố gắng vặn vẹo cơ thể, nhưng tay chân bị trói rất chặt, không thể giãy n Hi và Sicily đứng ở ngoài người nhìn cảnh tượng bên trong qua khung cửa sổ với vẻ thờ ơ.“Em cho rằng chuyện của An là cô ta làm?”Sicily n Hi lắc đầu, “Em không lúc cô ta xuất hiện trong bệnh viện cứ lén la lén lút, tóm lại là không phải hạng tốt đẹp phải nước Z có câu “thà giết nhầm còn hơn bỏ sót”sao, đại khái chính là ý lại, có phải cô ta làm chuyện này không thì đi hỏi là biết thôi.”Giọng Kim n Hi rất không cần nghĩ cũng biết, chỉ cần xác định chuyện này có liên quan tới Annie thì kết cục của cô ta sẽ trở nên rất thú vị.“Đi trước đã, còn phải điều tra rõ chân tướng vụ ả này không chạy trốn nổi đâu.”Kim n Hi sầm mặt đã là lần thứ hai xảy ra chuyện ngoài ý muốn ngay dưới mí mắt của với lần trước, lần này càng khiến Kim n Hi tức giận vạn lần đừng để cô biết kẻ giở trò quỷ sau lưng là ai, kẻo không chết thì cô không dừng tay lại nhìn Annie, rồi cùng Kim n Hi rời khỏi nơi là một nhà máy bỏ hoang đã lâu ở ngoại ô, bình thường căn bản chẳng có ai lui khi trở về, Kim n Hi lấy hết tất cả camera giám sát của bệnh viện ra để kiểm tra, kể cả một tuần và Sicily cùng xem với Kim n người mất ba ngày mới xem hết một lượt từ đầu đến cuối những video đó, không bỏ qua bất cứ góc nào, cuối cùng mới phát hiện ra điều bất n Hi nhìn hình ảnh trên màn hình, nụ cười trên môi lạnh đứng dậy bỏ đi, Sicily vội đuổi bệnh viện, Eden ra khỏi khoa hóa nghiệm, vẻ mặt nặng nề, ánh mắt như đi tìm thẳng Phó Hoành Dật, đưa kết quả cho anh “Trong máu của An còn sót lại hai loại loại khiến toàn thân người ta mất hết sức lực, một loại là thuốc lưu thông là loại nào cũng đủ lấy mạng cô ấy.”Phó Hoành Dật nhìn chằm chằm tờ giấy trên hóa nghiệm bị anh bóp chặt “Biết là ai làm chưa?”“Nhóm Kim n Hi đã xem hết các video giám sát của bệnh viện, tìm được mấy người khả nghi.”Ngay lập tức, Phó Hoành Dật đứng dậy, lại khom người, dịu dàng nói vào tại Thẩm Thanh Lan “Anh ra ngoài một lát, sẽ về nhanh thôi.”Nhưng vừa ra khỏi phòng bệnh, anh liền nghiêm mặt “Đi, dẫn tôi đi xem.”

truyen mat ngot hon nhan