truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em

Đây là cuộc đối thoại của Hải và Toàn. Hai người là người yêu của nhau, ở bên nhau đã 6 năm nhưng tình yêu của họ không những không phai nhạt mà ngày còn nhiều thêm. Toàn: Anh lẹ đi rồi xuống ăn sáng, nhanh nha. Hải: Anh biết rồi. Phương tiện giao thông - trái tim. Hành khách - em và anh. Vé không được trả lại bởi anh đã mua bằng 3.000 cái hôn 33 Anh đã chuyển 2.000 giấc mơ và 1.000 ý nghĩ ngọt ngào vào tài khoản trong trái tim em. Những khi không có thời gian dành cho anh, em hãy lấy chúng từ tài khoản. Quyên lúc nào cũng ngọt ngào và dịu dàng với anh, còn Dương thì sao? Tiết học chiều, Dương được Huy chở đến lớp và đựa về tận nhà. Cũng như em có quyền yêu anh theo cách riêng của em, và buộc phải trải qua 7 ngày thiếu anh vì không biết trân trọng anh, để em có Vay Tiền Online Me. Cùng đọc truyện Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em của tác giả Vô Ảnh Hữu Tung tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Thanh xuân vườn trường, sủng, HESố chương 120Nhân vật Hạ Chi Tuyển, Cố Tư ỨcEdit & Beta Ngân Nhi​Giới thiệuHạ Chi Tuyển nổi tiếng là học thần của trường, trong mắt thầy cô là một học sinh "ba tốt" tiêu biểu, thành tích tốt, tố chất tốt, tính cách tốt, ít nói và không gây chuyện. Cậu ta khi không cười, khí chát toàn thân đều trở nên lạnh lùng xa cách, nữ sinh cũng không dám lại mà không hiểu tại sao cả trường đều sôi trào, truyền tai nhau rằng học thần thế mà cũng biết đánh nhau, biết tán gái, ai mà trêu chọc cô gái của cậu ta, cậu ta thế nào cũng sẽ dạy lại bạn cách làm người chỉ trong một tối trước hôm thi học kỳ, trong phòng tự học, Hạ Chi Tuyển ngồi kèm Cố Tư Ức học bài."Bài này làm sai rồi, phạt em hôn anh một cái.""Vậy nếu em làm đúng thì sao?""thì anh thưởng cho em một cái hôn.""...anh còn có thể lưu manh hơn nữa được không?""Có thể." Cậu tiến lại gần, đè cô xuống bàn học, lấp kín môi lúc lâu sau, cậu thỏa lòng mong ước, nhìn dáng vẻ mê người của cô, cười nói "Chờ em lâu quá rồi, bây giờ là lúc anh đòi nợ cả vốn lẫn lãi."Vào tối hôm diễn ra buổi tiệc tốt nghiệp, có người trông thấy cậu ép Cố Tư Ức vào một góc mà hôn, hôn đến mức làm người ta phát khóc rồi mà vẫn không chịu tha cho, còn cắn lên môi cô, khàn giọng nói "anh nhịn sắp điên luôn rồi..."Kết thúc kì thi, Cố Tư Ức nghĩ đến số điểm thảm hại của mình rồi òa khóc nói "Điểm kém thế này thìkhông vào được trường tốt, không vào được trường tốt thì sẽ không tìm được công việc tốt, không tìm được công việc tốt thì sẽ không kiếm được tiền nuôi bản thân, em không muốn bị chết đói đâu..."Hạ Chi Tuyển vuốt ve vành tai đỏ hồng của cô, bình thản nói "Có anh nuôi em mà."Sau khi tốt nghiệp, Hạ Chi Tuyển mở công ty nghiên cứu khoa học, Cố Tư Ức trở thành vợ của tổng giám này mọi người đều biết, nhân tài mới trong ngành khoa học kỹ thuật Hạ Chi Tuyển rất cưng chiều vợ mình, cô ấy tên là Cố Tư trước truyện là quá trình nỗ lực học tập, miêu tả sự khó khăn chăm chỉ hướng tới tương lai của học sinh trung học, cùng những tình cảm ngây thơ thuần khiết. Nửa sau là giai đoạn gây dựng sự nghiệp, nhiệt huyết thanh xuân, hai người đồng tâm hiệp lực, trao cho nhau sự ấm áp, cùng nhau hoàn thiện bản -​Ngân Nhi Chào các cô yêu dấu của tuiiii, hơn nửa năm rồi sau khi hoàn Đều tại vầng trăng gây họa, giờ tôi lại tiếp tục sứ mệnh cao cả là đem thanh xuân tới cho các cô đây, vẫn như mọi khi, tôi sẽ khôngdrop truyện, không để mọi người phải chờ lâu, sẽ ghi lịch đăng truyện rõ ràng, hy vọng chúng ta lại tiếp tục đi cùng nhau một chặng đường thanh xuân vui vẻ nữa nhé Tác giả Vô Ảnh Hữu Tung Số lượng chương 120 Editor Ngân Nhi Reviewer Hạ Vy Bạn đã bao nhiêu tuổi rồi? Vẫn còn trong độ tuổi mộng mơ hay đã vượt xa khỏi nó lâu rồi? Và nếu hiện tại bạn đã bước qua một giai đoạn khác trong cuộc đời, thì tuổi trẻ của bạn đã từng như thế nào? Bạn từng có mối tình thời tươi trẻ ấy chứ? Bạn có hoài niệm về năm tháng ấy không? "Năm tháng ngọt ngào của anh và em" sẽ làm sống dậy những hồi ức tươi sáng trong bạn. Một mối tình từ trẻ con đến trưởng thành, từ thanh xuân vườn trường đến khai hoa nở nhị bằng một cái kết viên mãn. Thời thanh xuân ấy, tươi đẹp và rực rỡ biết bao nhiêu, không chỉ chìm trong tình yêu ngọt ngào, mà còn sống với những tình bạn không chút mưu tính. Hãy mua một vé quay về thanh xuân cùng mình nào! * * * Lần đầu tiên thử review một bộ truyện thấy có chút hồi hộp. Vì không biết liệu mình có truyền tải hết được cái sự hay của bộ truyện hay không, và rằng liệu mình có bỏ sót những chi tiết đắt giá, hay dụng ý của tác giả không? Nhưng mình hứa sẽ cố gắng hết sức để mọi người cảm nhận được rõ nhất về câu chuyện này. Mình – một con mọt lọt hố những câu chuyện ngôn tình Trung, dĩ nhiên không bao giờ ngừng việc tìm kiếm những bộ truyện hay để âm thầm nghiền ngẫm. Lần này tự dưng muốn sống lại cảm giác những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường, muốn tìm lại cảm giác yêu đương lén lén lút lút những ngày thanh xuân tươi đẹp ấy. Dù rằng mình đã vượt xa cái ngưỡng thời gian mơ mơ mộng mộng đó rồi. Và đây một bộ truyện thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng và lãng mạn cũng vô cùng rực rỡ mang tên "Năm tháng ngọt ngào của anh và em" của tác giả Vô Ảnh Hữu Tung sẽ khiến bạn quay về những ngày tháng đầy hoài niệm đó. Tác phẩm dài hơn một trăm chương, những chương cuối sẽ nói về những nhân vật phụ. Dù dài nhưng không hề gây ra cảm giác chán, ngược lại còn vô cùng cuốn hút. ​ Đây là câu chuyện của hai con người sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm nhưng lại ở hai thái cực đối lập nhau. Có lẽ do một người sinh vào lúc sáng sớm hấp thụ hết tinh hoa đất trời, còn một người sinh lúc ban trưa. Một cậu chàng nổi tiếng là học thần 1 của trường, lạnh lùng, kiêu ngạo, khiến nữ sinh mê đắm dù không ai dám tiếp cận cậu chàng quá gần. Chưa hết, chàng trai Hạ Chi Tuyển này còn đích thực là con nhà người ta trong truyền thuyết với mọi mặt tốt Thành tích vô cùng tốt, tính cách tốt cộng thêm tố chất tốt, lại chưa kể đến gia thế của cậu. Ôi cảm giác như những gì tốt đẹp nhất ông trời đều ưu ái cho cậu, thật quá bất công với những người không đẹp mà cũng không giỏi như mình hu hu... Còn người ở đầu kia thái cực là môt cô nàng có cái tên Cố Tư Ức. Nói sao về cô nàng này nhỉ.. Ừm nàng là một cô gái với vẻ ngoài tươi tắn, xinh xắn, vô cùng sôi nổi và luôn được bạn bè yêu quý. Tuy vậy, đối với trường hợp của cô gái này, mình lại cảm thấy ông trời hoàn toàn công bằng, bởi vì trái ngược với tính cách và ngoại hình, việc học tập của cô nàng được xem là "học tra". 2 Giới thiệu hai nhân vật chính đã xong, chúng ta đi vào nội dung truyện nào. Nửa trước truyện là quá trình nỗ lực học tập, những khó khăn vấp phải và sự chăm chỉ hướng tới tương lai của học sinh trung học. Nửa sau nói về sự nhiệt huyết thanh xuân, sự tương trợ nhau và gầy dựng tương lai, sự nghiệp. Đắt giá nhất chính là những bước chuyển đánh dấu sự trưởng thành cả về vẻ ngoài lẫn nội tâm của các nhân vật qua từng giai đoạn. Trước hết sẽ nói đến lý do vì sao Cố Tư Ức xuất hiện trong cuộc đời của Hạ Chi Tuyển. Thật ra bố mẹ hai bên gia đình là bạn bè, có mối giao hảo khá tốt. Vậy nên ba mẹ Cố đã gửi gắm con gái mình cho gia đình Hạ chăm nom, với mong muốn con mình học được cái tốt của con trai nhà người ta. Vậy đó, Cố Tư Ức chuyển đến học chung một trường, cũng chung một lớp với Hạ Chi Tuyển. Từ đây Hạ Chi Tuyển với danh nghĩa anh trai phải một tay ôm sách vở, một tay xách nách đứa em nhỏ, dù nhỏ em này bằng tuổi với mình. Hai nhân vật chính lỡ va vào nhau trong tình thế như vậy, để rồi ngày tháng sau đó có biết bao câu chuyện vui có, buồn có, dở khóc dở cười cũng có, êm đềm có, mà sóng gió cũng không ít. Mình khá thích tính cách hai nhân vật chính. Nam chính tuy còn nhỏ tuổi nhưng luôn biết chắc những thứ mình muốn làm, không phải kiểu "ăn chưa no, lo chưa tới", có lẽ một phần vì những góc tối nơi tâm hồn cậu. Cậu luôn để tâm cô gái của mình dù là chi tiết nhỏ nhất và luôn dùng hết năng lực của mình bảo vệ sự bình yên của cô. Về nhân vật nữ chính mà tác giả khắc họa, không phải vì vẻ ngoài thu hút mà là vì tính cách mạnh mẽ, thẳng thắn của cô nàng, không sợ hãi ai, càng không thấy chuyện bất bình mà bỏ qua làm mình ấn tượng. Mặc dù chính tính cách không bao giờ chịu thua của cô dẫn đến nhiều tình huống tự mình làm khó mình. "Tình cảm của bọn em rất đúng mực, không có bất cứ hành động đi quá giới hạn nào, bố mẹ em và bố mẹ Cố Tư Ức cũng có quen biết. Em đối với Cố Tư Ức không phải là đùa giỡn cho vui, em thật sự nghiêm túc đưa em ấy vào kế hoạch cuộc đời của mình rồi. Còn về chuyện cô nói, rằng tương lai còn chưa xác định, nhưng đó là người khác chứ không phải em, em biết rất rõ con đường tương lai của mình phải đi như thế nào." Trích một đoạn ngắn trong truyện cho thấy sự điềm tĩnh và chính chắn của nam chính ở chương 98 Hay có một đoạn mình thấy khá tâm đắc. Câu nói của Hạ Chi Tuyển dường như thay lời muốn nói cho rất nhiều thế hệ trẻ. Không phải ba mẹ luôn đúng, cũng không hẳn con cái toàn sai. Người lớn đôi khi nên dừng lại một chút để hiểu con trẻ hơn chứ đừng độc đoán áp chế con. Đó là đoạn "Người lớn thường luôn nhìn vào những trải nghiệm mà họ đã đi qua trong cuộc đời, đem ý muốn của bản thân áp đặt vào thế hệ sau, nói rằng bố mẹ làm vậy là muốn tốt cho con thôi, sao con lại không hiểu chuyện, không biết cảm ơn bố mẹ. Nhưng họ không nghĩ rằng, mỗi một thời đại sẽ có những cơ hội và lựa chọn khác nhau, mỗi người cũng có những phẩm chất riêng của mình, cho nên những kinh nghiệm của thế hệ trước đều không nói lên được điều gì, đôi khi nó còn trở thành một thứ trói buộc tương lai của con cái." Trích chương 72 của truyện, lúc này Hạ Chi Tuyển đang khuyên nhủ ba của một người bạn thân nên hiểu cho ước mơ của cậu ấy. Quay lại với bộ truyện, Vô Ảnh Hữu Tung đã vẽ nên cuộc sống học đường vô cùng chân thực, những khát khao, những lo lắng, cũng như những lúc bướng bỉnh muốn được xem như người trưởng thành. Thật tâm, mình có chút hối hận vì những năm tháng ấy, mình đã không sống hết mình như các nhân vật. Nói về tình yêu của cặp đôi Hạ Cố, mình có thể cảm nhận được sự ngọt ngào, lãng mạn cũng có đôi chút trẻ con trong đó thông qua những câu chữ của tác giả. Không biết các bạn có thấy giống mình không, nhưng có lẽ tình cảm đẹp đẽ và ngây ngô nhất chính là tình cảm của tuổi học trò. Đương nhiên chuyện tình nào cũng có những khó khăn, người lớn có thách thức của người lớn, tình cảm trẻ con cũng có những rắc rối riêng. Có những chuyện có thể nhẹ nhàng giải quyết, nhưng cũng có khi bị buộc đưa ra những lựa chọn hoàn toàn trái ngược với mong muốn và khát vọng của mình. Các bạn cũng sẽ thấy được sự quyết tâm thể hiện mình, chứng minh cho hết thảy mọi người biết rằng tình yêu học đường không phải bao giờ cũng là bồng bột nhất thời, không phải là lý do làm việc học bị sa sút, càng không thể không đi đến cái kết đẹp. Cũng như hai nhân vật chính, luôn cùng nhau nỗ lực để hướng đến một tương lai lâu dài. Chẳng những việc học của cậu Hạ không bị ảnh hưởng, mà còn kéo được thành tích cho cô nàng Cố. Ở đây, sự chững chạc và suy nghĩ sâu xa của anh chàng Hạ Chi Tuyển đã thể hiện rõ, càng khẳng định được cậu đã lên kế hoạch cuộc đời mình cùng cô gái mà cậu yêu thương. Bộ truyện này không chỉ dừng lại ở bối cảnh trường trung học, mà còn kéo dài đến những năm sau đó. Ngoài câu chuyện tình đẹp như tiểu thuyết, à mà đúng là tiểu thuyết thật của Hạ Chi Tuyển và Cố Tư Ức, bạn sẽ còn nhìn thấy cuộc sống thời học sinh, thời sinh viên, những tình bạn đẹp, những tình yêu ngọt ngào cùng khát vọng tuổi trẻ. Có những mối tình đi đến kết quả, cũng có những cuộc tình mang nhiều tiếc nuối, càng không thiếu những rung động đầy hoài niệm. Trong suốt quá trình, tác giả đã thành công vẽ nên một câu chuyện tình đẹp từ ngây ngô đến chính chắn, từ trẻ con đến trưởng thành, từ những cô cậu nhỏ còn được bảo bọc trong vòng tay ba mẹ, đến những thanh niên nhiệt huyết có thể tự làm chủ cuộc đời mình. "... đi nước ngoài cũng như vậy thôi. "Cố Tư Ức mỉm cười nhìn anh," Cho dù bọn mình phải tạm thời chia xa, nhưng em vẫn luôn ở bên anh mà. Kể cả bọn mình không thể gặp nhau, thì em vẫn luôn ở đây, giống như trong con đường tối tăm bọn mình vừa đi qua ấy. " Hạ Chi Tuyển"... " Ánh mắt Cố Tư Ức sáng rực như ánh sao, rạng rỡ nhìn anh cười" Em muốn được đồng hành cùng anh trên mọi con đường, dù là con đường tình yêu hay con đường theo đuổi ước mơ. Không cần biết con đường đó trải đầy nắng vàng hay toàn là bùn đất, em vẫn sẽ ở bên cạnh anh, không đi đâu hết. " Trích đoạn ngắn ở chương 98 để thấy được sự trưởng thành trong tình yêu của nữ chính. Lúc này cô vừa giúp nam chính vượt qua nỗi sợ của bản thân, cũng như khuyên nhủ anh về việc phát triển tương lai của mình Có những người đi một vòng rồi lại quay về với nhau, có những người ngỡ xem nhau là tất cả, cuối cùng vẫn là lạc mất nhau, cũng có những cô gái chàng trai đơn phương trong tình yêu, nhưng vẫn buông bỏ được, thật tâm chúc phúc cho người mình từng thương. Ngoài nói đến những bạn trẻ, tác giả còn cho ta nhìn rõ được tâm tình cũng như cách nuôi dạy con của các bậc phụ huynh là rất khác nhau. Có người luôn áp chế con cái, dọn sẵn đường đi nước bước, nhưng cũng có những cha mẹ để con cái được sống với chính bản thân mình, không ép buộc, không gây áp lực. Ở đây mình thấy điển hình chính là sự đối lập giữa ba mẹ Hạ và ba mẹ Cố. Mình thật sự chìm đắm trong bộ truyện này từ đầu đến cuối vì mình tìm thấy chính mình đâu đó. Mình cũng có mối tình với chàng trai năm mười bảy, cũng đồng hành cùng nhau đi qua những năm tháng thanh xuân rực rỡ và vẫn đang cùng nhau gầy dựng tương lai mai sau. Nhưng thật tâm mình vô cùng ngưỡng mộ cô gái mang tên Cố Tư Ức vì tính cách nhiệt thành của cô, đặc biệt là cô ấy có được ba mẹ tuyệt vời luôn thấu hiểu tâm tư con cái. Như mình ngày xưa yêu đương toàn phải giấu giấu diếm diếm phụ huynh thôi. Và một điều nữa mình không thể không nói đến, chính là vai trò của bạn editor 3 Ngân Nhi. Bộ truyện đến được tay người đọc như mình, bạn Ngân Nhi đóng vai trò rất quan trọng. Vì nếu chỉ đúng nghĩa là dịch truyện từ bản dịch thô, sao cho nó đúng nghĩa thì sẽ có sự gượng gạo và làm người đọc không thoải mái. Chính vì thế, bạn ấy phải vừa đảm bảo ngữ nghĩa tiếng Trung, lại vừa phải quan tâm đến độ thuần Việt thì bản dịch mới mượt mà và được hài hòa tự nhiên. Sau đó, còn phải trau chuốt lại cả về mặt nội dung lẫn hình thức để hoàn thiện hơn từ ngữ và văn phong của mình. Mà ở đây, mình cảm thấy Ngân Nhi đã làm khá tốt công tác này và mình nghĩ bạn ấy đã truyền tải được ý tứ của tác giả và cuốn hút bởi giọng văn có chút hài hước, khiến mình đôi lúc lại bật cười. Lời cuối, tin rằng bạn cũng như mình, cũng từng nếm trải những gì các nhân vật này đã đi qua. Những hoài niệm, những hối tiếc cũng có những thỏa mãn và những hồi ức thanh xuân tươi đẹp. Nếu bạn cũng muốn một lần sống lại khoảng thời gian quý giá ấy, hãy thử tìm đọc truyện nhé! End Hạ Vy 1 học thần Là những học sinh không học mà điểm vẫn cao. Chỉ học công thức cơ bản, các công thức còn lại tự suy luận ra. 2 học bá Là những cô cậu học cho có, điểm thấp. Luôn đau đầu vì đống công thức quá khó học; Kết quả học tập chia làm hai loại Rớt và mém rớt. 3 editor Nghĩa tiếng Anh là" biên tập viên", nhưng trong giới edit truyện Trung thì được dùng như những người edit truyện từ qt quicktrans và chỉnh lại ngôn từ cho phù hợp cấu trúc ngữ pháp Việt Nam. này là mình lượm lặt trên mạng của một bạn tên là Tím Hoa Cà ạ, vì bản thân mình không chuyên lắm về mảng này Chỉnh sửa cuối 8 Tháng năm 2022 Cảm ơn mọi người thích bài đăng của của mình ạ. Sẵn tiện cho mình hỏi chút với ạ, sao mình cứ hay gặp lỗi về dấu "..." Thế ạ. Rõ ràng bản thảo của mình thì vẫn là dấu "..." Nhưng khi mình tải lên thì lại chỉ còn hai chấm thôi. Mình chỉnh lại nhiều lần, nhưng vẫn không được ạ? Bạn dùng icon xanh có cây bút chì ở giữa để giữ định dạng dấu ba chấm nhé. ... Mình chỉnh được rồi, cảm ơn bạn nhé! happy ending ngôn tình ngọt ngào review review truyện thanh xuân vườn trường Edit Ngân Nhi​Trịnh Bồi Bồi sửng sốt, trả lời “Cảm giác rất là không thoải mái chứ còn thế nào được nữa.”“Vậy à…”“Cậu hết chuyện để làm nên chạy tới đâm cho mình một nhát đấy à! Show ân ái đúng không? Quá đáng lắm luôn ấy!”Cố Tư Ức lại nói vài ba câu với cô bạn rồi cúp máy, không nói rõ cụ thể mọi chuyện cho cô ấy Bồi Bồi đã chịu đủ khổ sở khi yêu xa rồi, Cố Tư Ức sợ tâm trạng bất ổn của cô ấy sẽ làm ảnh hưởng đến quyết định của suy nghĩ một chút, sau đó lựa thời gian gọi điện nói chuyện với bố những thời khắc quan trọng, bố mẹ vẫn luôn là người mà cô tin tưởng và lệ thuộc gọi điện nói qua về chuyện này, bên kia Cố Trí Viễn mở loa ngoài nên cả ông và vợ đều nghe được.“Thầy giáo bảo con đi khuyên anh ấy, nhưng trong lòng con đang rất mâu thuẫn…Con không muốn anh ấy đi nước ngoài…” Cố Tư Ức càng nói càng tủi thân, “Bọn con đang ở bên nhau rất vui vẻ mà, sao phải tách ra chứ…Bạn thân con là Bồi Bồi không được ở gần bạn trai, ngày nào cũng phải lo nghĩ…”Cố Trí Viễn hỏi “Nếu con đã không muốn thì sao phải cảm thấy mâu thuẫn, còn đi hỏi ý kiến bố mẹ làm gì?”“Vì con cảm thấy đây là một chuyện tốt với anh ấy, anh ấy sẽ được đào tạo sâu hơn ở một ngôi trường tốt, quen biết những người giỏi giang hơn, kể cả có là thiên tài thì anh ấy vẫn cần được mài dũa. Con hi vọng anh ấy sẽ được trải nghiệm những điều mới mẻ, có cảm giác thành tựu.”“Vậy là con ủng hộ việc để nó đi nước ngoài học, chỉ là về mặt cảm xúc thì vẫn chưa thể chấp nhận được đúng không?”“…” Cố Tư Ức im lặng vài giây rồi đáp, “Vâng ạ.”“Tư Ức à, bố thật sự rất mừng cho con.”“…Dạ? Vì sao ạ?” cô đang khó chịu thế này mà bố còn vui mừng cái gì chứ?“Vì con đang yêu một người từ tận đáy lòng.”“…”“Là yêu, không phải thích. Cho nên con không muốn cố chấp giữ chặt nó bên mình để tận hưởng giờ phút vui vẻ hiện tại, mà con biết nghĩ cho tương lai của nó, con hi vọng nó được sống tốt, mặc dù có thể con sẽ phải đánh đổi rất nhiều.”“…” Cố Tư Ức yên lặng ngồi nghe bố mẹ nói Trí Viễn nói tiếp “Hồi xưa lúc bố từ chức để tự lập nghiệp chỉ có hai bàn tay trắng, nhưng mẹ con vẫn luôn ở bên ủng hộ bố. Nếu mẹ con mà phản đối, có thể bố vẫn sẽ tiếp tục làm công ăn lương, kiếm tiền đủ cho cả nhà sống qua ngày. Thế nhưng mẹ con biết bố có nhiều hoài bão lớn lao, cũng hiểu bố đi làm phải chịu áp lực rất nhiều, vì muốn bố không còn gánh nặng tâm lý, sau khi sinh con mẹ con đã đi tìm việc làm, giữ ổn định kinh tế cho gia đình. Thời gian đầu lập nghiệp, bố vào Nam ra Bắc, hai bố mẹ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, nhưng đến bây giờ không phải đã đâu vào đấy rồi sao?”Hứa Giai Tuệ nói “Cuộc đời còn dài lắm, tốt nhất không nên lựa chọn yên ổn khi còn trẻ, rèn luyện bản thân, nhìn ra thế giới rộng lớn, chắc chắn là không uổng phí đâu. Mẹ rất thích Hạ Chi Tuyển, nhưng tương lai của nó như thế nào, một phần cũng được quyết định bởi người bạn đồng hành của nó, chính là con đấy.”Cố Tư Ức thở dài một cái, nói “Vâng, con hiểu rồi ạ.”nói chuyện với bố mẹ xong, cô đã suy nghĩ thấu đáo hơn, những chướng ngại trong lòng cũng không còn nhiên, lúc gặp Hạ Chi Tuyển, anh đều ra vẻ như không có chuyện gì, Cố Tư Ức nhận ra được là anh không có ý định đi nước ngoài tuần, Cố Tư Ức chủ động đặt phòng khách sạn nghỉ xong, cô gửi ảnh cho anh Tư Ức “[Xấu hổ] [Xấu hổ]”Hạ Chi Tuyển “[Đáng yêu]”Cố Tư Ức “Ha ha ha ha ha…”Lần đầu tiên cô thấy anh gửi icon mặt này, lạ ghê!Đại thần tự nhiên lại đáng yêu thế, cảm giác nguy hiểm lắm người lên đường vào chiều thứ sáu, buổi tối thì tới khách tối xong, cả hai lại đi dạo trong khuôn viên tươi đẹp yên tĩnh của khu Tư Ức có ý định cùng anh chơi thỏa thích một lần, trong lòng đề ra mục tiêu, đó là nhất định không được đầu hàng người quấn lấy nhau không rời, làm đến nửa đêm rồi mà Hạ Chi Tuyển vẫn bừng bừng khí Tư Ức thật sự không kiên trì nổi nữa, âm thầm tự vả mặt mình vài cái, rất không có tiền đồ mà mở miệng xin sau, cô tỉnh dậy, thấy Hạ Chi Tuyển đã ra ngoài tập thể dục, cô không biết anh đi lúc nào, trong phòng còn có một mẩu giấy anh viết để thử cử động một chút, chân mềm oặt tí thì ngã…Hạ Chi Tuyển biết cô ngủ chưa đủ giấc nên không quấy rầy cô, còn chuẩn bị xong bữa sáng cho phần sandwich và một cốc sữa tươi, tuy rằng lúc cô ăn thì đã sắp đến trưa khi đến phòng tập gym của khách sạn tập xong, Hạ Chi Tuyển tinh thần sảng khoái quay trở về phòng, thấy Cố Tư Ức đang khoanh chân ngồi dựa vào cái ghế ngoài ban công, dáng vẻ lười nhác ăn sáng, nhìn có vẻ như chưa tỉnh ngủ hẳn, nhưng rất quyến đi ra ban công, xoa đầu cô, ngồi xuống trước mặt cô, mỉm Tư Ức nhìn lại anh “anh cười gì?”Hạ Chi Tuyển hỏi ngược lại cô “anh có cười à?”Cố Tư Ức “Có cần em lấy gương ra cho anh soi không?”Hạ Chi Tuyển khẽ cười thành tiếng, ngồi xuống bên cạnh cô, nhấc cô lên ngồi trên đùi mình, véo nhẹ hông cô “Ai bảo em làm cho người ta yêu thích như thế chứ?”Cố Tư Ức đưa tay vuốt tóc, tỏ vẻ chán ghét “…Càng ngày càng không giữ được hình tượng đại thần rồi, lời ngon tiếng ngọt nói dễ dàng quá đi.”Hạ Chi Tuyển chăm chú nhìn gương mặt tươi cười với hai cái má lúm đồng tiền của cô…Dưới ánh mắt của anh, cô rất hiểu chuyện ôm chầm lấy anh, cười tủm tỉm nói “Nhưng em rất thích nghe! Cực kỳ thích!”Hạ Chi Tuyển cúi đầu chặn miệng cô lại, trong miệng lập tức tràn ngập mùi sữa Tư Ức cảm thấy bầu không khí lúc này rất tốt, có thể nói vào chuyện chính được rời khỏi lồng ngực anh, nói “Em có chuyện muốn nói với anh…”“Có phải gặp chuyện gì phiền phức không?” anh hỏi.“…không phải, em muốn bàn với anh một việc, chính là việc anh đi nước ngoài ấy.”“anh đi nước ngoài?” Hạ Chi Tuyển nhìn cô, “Ai nói là anh sẽ đi nước ngoài?”“Giáo sư của anh tìm em nói chuyện…Với cả, trước đây em đã luôn nghĩ là, dựa vào thành tích học tập và khả năng trời phú của anh, thì chắc chắn anh sẽ có cơ hội được ra nước ngoài đào tạo sâu hơn.”Hạ Chi Tuyển cười nhạt “Chuyện này thì không chắc.”“Nhưng mà, nếu như không có em, nhất định anh sẽ đi du học mà, đúng không?” Cố Tư Ức nhìn Chi Tuyển sững người, suy nghĩ đến khả năng này, gật đầu đáp “Đúng vậy.”anh nói tiếp “Nhưng thực tế là anh đã có em rồi, em đặt ra giả thiết này cũng không có ý nghĩa gì nữa.”“Ít nhất cũng chứng minh được là, em chính là người gây cản trở cho anh.” Giọng cô có phần buồn Chi Tuyển cau mày “Ai nói với em mấy lời này?”“Cái này còn cần người ta nói sao? rõ ràng thế còn gì nữa.”anh giận tái mặt mắng “nói linh tinh!”Cố Tư Ức hít sâu một hơi, nhỏ nhẹ nói “Em thật sự mong rằng anh sẽ ra nước ngoài học chuyên sâu…”“Tại sao?” anh nhìn thẳng vào cô, “Như bây giờ thì có gì không tốt?”“Cuộc đời còn dài mà, em muốn nhân lúc tuổi còn trẻ, anh sẽ đi đến nhiều nơi, học được nhiều thứ hơn.” cô nhìn anh không tránh né, “Em muốn mình sẽ là người khiến anh trở nên ưu tú hơn nữa, chứ không phải lấy danh nghĩa bạn gái mà ràng buộc anh.”Cố Tư Ức yên lặng trầm ngâm một lát rồi nói tiếp “Em không sao đâu, thật đấy. anh đừng lo cho em, em thề là sẽ ngoan ngoãn ở đây chờ anh về.”Đợi cô nói ra hết những lời trong lòng mình, Hạ Chi Tuyển mới nói “anh hiểu ý của em rồi, bây giờ em có thể lắng nghe suy nghĩ của anh không?”“anh nói đi.”“Em không sao nhưng anh thì có.” anh nhìn cô, giọng trầm xuống, “anh thật sự không muốn đi, em đừng ép anh có được không?”“…”“Trước kia anh đã nghe em một lần rồi, bây giờ đến lượt em nghe anh nhé?”“Nhưng mà…”“không nhưng nhị gì hết, anh hiểu rõ bản thân mình hơn em, anh tự có quyết định của riêng mình.”“…”Hạ Chi Tuyển đứng lên, hai tay đút túi quần, đi ra lan can ngắm cảnh nơi xa, không nói gì nói chuyện vừa rồi, bầu không khí rất căng thẳng, anh nghiêm mặt, bóng lưng cao lớn tựa như một núi băng lạnh Tư Ức cảm thấy không thở lúc sau, cô nhẹ nhàng bước đến phía sau, chậm rãi đưa tay ôm lấy hông cô dụi vào lưng anh, giọng mềm nhũn “anh đừng giận nữa mà…”“anh không giận.”“Có…không giận mới là lạ đấy…”“…”“Đáng sợ quá đi, dọa chết bảo bảo rồi.”“…”cô xoay người ra trước, nhìn vào mắt anh, nịnh “Em hôn anh một cái, anh không được giận nữa nha, được không?”Hạ Chi Tuyển không tỏ thái độ gì, Cố Tư Ức kiễng chân lên, hôn lên mặt anh một cười tươi nói “Được rồi, chuyện kia coi như cho qua nhé, không cho anh giận nữa!”“…” Nụ cười của cô đúng là đã làm cho cơn tức của anh tan biến đi vuốt ve người cô “Cứ thế là xong à?”“…Vậy anh còn muốn thế nào nữa?”“Ít nhất cũng phải bồi thường bằng thịt mới được.” anh bế bổng cô lên, đi thẳng vào Tư Ức sợ hãi đạp mạnh hai chân “không muốn không muốn…Em vẫn còn chưa hồi phục lại mà…”Hạ Chi Tuyển hậm hực “anh thấy em tinh thần thoải mái quá nên mới có thời gian suy nghĩ lung tung thì có.”“không có mà…thật đấy…thật mà…Em không thể đâu…Ưm…”Tuy nhiên dù cô có thề thốt thế nào đi nữa cũng vô dụng, ngay khi biết cô đang suy nghĩ đến việc khuyên anh đi du học, anh đã muốn cho cô một trận nhìn cô đang lắc lư dưới thân mình, cảm nhận độ sâu khi kết hợp với nhau, hết lần này tới lần khác, cuối cùng cảm xúc khủng hoảng và bất an trong lòng mới từ từ được tháo chỉ có phụ nữ cần cảm giác an toàn, mà đàn ông cũng vậy. Nhất là anh, cực kỳ cần.…Sau khi nói chuyện không đi tới kết quả gì, Cố Tư Ức không nhắc lại chuyện này nhất nếu muốn nói thì cũng phải chờ cơ hội tốt và suy nghĩ kỹ càng đã, bây giờ cái quan trọng là phải hòa hoãn nhiên trong lòng cô rất rối bời, việc này tựa như một tảng đá đang đè nặng, muốn đẩy nó ra cũng không được, mỗi ngày càng đè ép cô nhiều tới ngày thi cuối kỳ, cô cũng bị phân tâm luôn, không thể tập trung vào việc học, công việc trong hội sinh viên thì nhiều, thời gian cô có thể tĩnh tâm vào học thật sự rất nhiên mỗi khi Hạ Chi Tuyển hỏi thăm, cô đều tỏ ra vô cùng tự tin, nói là không vấn đề thi cuối kỳ đã Tư Ức cứ thế ngây ngốc trải qua một tuần xong chẳng có một tí lòng tin nào hết, chỉ đành yên lặng cầu nguyện ông Trời che chở hè Hạ Chi Tuyển có một hạng mục nghiên cứu nên phải ở lại trường thêm một thời gian ngắn, Cố Tư Ức cũng ở lại với anh đặt một phòng khách sạn để tiện cho hai người xong không lâu thì điểm số từ từ được công tối, Hạ Chi Tuyển và Cố Tư Ức đi ăn xong quay về khách sạn, anh hỏi cô “Em thi tốt không?”“không biết nữa…”“Chưa xem điểm à?”“Em chưa xem…” cô không thể nói là cô đang trốn như đà điểu, không muốn xem điểm tí phòng, Hạ Chi Tuyển mở máy tính ra, vào hệ thống của trường, đăng nhập bằng tên Cố Tư Tư Ức hết cách, đành phải đối mặt thôi, a di đà phật, biết đâu lại may mắn qua môn hết như kỳ trước thì sao?Thế nhưng…Thực tế lại vô cùng tàn khốc!cô trượt hai môn, các môn còn lại thì vừa đủ này còn thảm hơn cả trong tưởng tượng của cô nữa, cô còn tưởng nát lắm cũng chỉ trượt một môn thôi chứ…Tâm trạng cô sụp đổ trong nháy mắt “Trời ơi, sao lại tệ thế này!!!”Hạ Chi Tuyển “…” anh cũng thấy hơi bất ngờ.“Kém cỏi thế này thì về sau làm sao tìm được công việc tốt đây…không tìm được công việc tốt thì sẽ không kiếm được tiền nuôi bản thân…” Cố Tư Ức đau khổ nói, chỉ thiếu mỗi là không khóc òa lên Chi Tuyển bị bộ dạng như trời sập này của cô chọc cười, anh vuốt ve vành tai trắng nõn của cô, cười nói “Có anh nuôi em mà.”Cố Tư Ức vốn chỉ muốn gào lên mấy câu để thể hiện tâm trạng đau khổ của mình thôi, tự nhiên Hạ Chi Tuyển lại nói câu kia, làm cô sững sờ không kịp chuẩn bị tâm lý gì tim thiếu nữ bỗng tràn ngập trong hạnh phúc…Cố Tư Ức đáng thương quay sang nhìn anh, đầu dúi vào ngực anh, nói “Hu hu hu, lão đại à, em nhờ cả vào anh đó…”“Nhưng mà, nếu bốn năm đại học môn nào em cũng chỉ đủ điểm trung bình để qua thì sẽ không tích đủ học phần, không được nhận bằng tốt nghiệp đâu.”Cố Tư Ức ngạc nhiên “Thảm như vậy sao?”“Cho nên là, từ bây giờ cứ đến kỳ thi anh sẽ giám sát việc học của em, để em thi được điểm cao một chút.”Cố Tư Ức uốn éo trong lòng anh “Em có khác gì con anh không, bám từ hồi trung học đến đại học luôn…”Hạ Chi Tuyển cười “Bám cả đời cũng được.”Hạ Chi Tuyển ban ngày bận rộn trong phòng thí nghiệm, buổi tối thì kiểm tra việc học của Cố Tư Ức, xong việc thì thân mật một chút…anh cảm thấy cuộc sống như thế này còn tốt đẹp hơn cả trong tưởng tượng của anh, anh còn không mong hạng mục nghiên cứu của mình kết thúc. Bởi vì bình thường chỉ ngày nghỉ cuối tuần thì cô mới có thể ở bên ngoài với anh buổi tối, Cố Tư Ức đợi Hạ Chi Tuyển từ phòng thí nghiệm đi ra, kéo tay anh nói “Em mới phát hiện ra một chỗ hay lắm, anh đi theo em nhé.”cô dẫn anh tới một con đường rất yên tĩnh phía sau trường vào một hướng khác, đèn đường cũng không còn, lối đi phía trước hoàn toàn chìm trong một màu Tư Ức nắm tay anh “đi qua con đường này sẽ có điều bất ngờ đấy.”Hạ Chi Tuyển sợ tối, anh kháng cự theo bản năng “Thôi, anh không muốn đi.”“đi đi mà, coi như chiều em đi. không lẽ anh yên tâm để cho em đi một mình buổi đêm sao?”Cố Tư Ức nắm chặt tay anh, hai người chậm rãi tiến về phía trăng đã bị bóng cây và các tòa nhà cao tầng che khuất, con đường này không có một tia sáng nào, giơ tay không nhìn thấy năm đường tối mịt không thấy điểm cuối, tựa như vô tận vậy…Hồi trước cô cùng anh leo cầu thang để lên sân thượng tòa nhà học, lúc ấy còn có ánh sao và đèn flash ở điện lúc này thì hoàn toàn không có ánh sáng, con đường vừa dài vừa xa tối chính là khởi nguồn của những cơn ác mộng…anh từng bị che kín mắt, bị nhốt trong phòng tối, bị người ta đánh đập…anh không biết liệu mình có chết hay không, mà anh thật sự đã từng muốn chết đi, nhưng không, thứ chờ đợi anh chỉ là những trận đòn không ngừng nghỉ…Nhưng ngay đến cả người hành hạ anh là ai anh cũng không biết…Mắt chỉ nhìn thấy một màu đen…Sau khi anh được cứu, đã được đưa đi điều trị tâm lý, nhưng nỗi sợ bóng tối thì vẫn cũ bắt đầu bị khơi lại, khiến anh không thể không nghĩ tới, bắt đầu toát mồ hôi lạnh…Cố Tư Ức nhận ra anh đang bất an, cô dính sát vào anh, ôm eo anh, Hạ Chi Tuyển cũng nắm chặt lấy cánh tay nói “Em ở đây.”anh đáp “Ừ.”Hai người cứ thế bước đi trong bóng biết cô vẫn đang đi bên cạnh, nên nỗi sợ cũng được đè xuống, tâm trạng dần trở nên ổn định dần, bàn tay đang bám lấy cánh tay cô cũng thả lỏng đôi chút, Cố Tư Ức thấy vậy thì rất nói “Em đang cười đấy à?”cô đáp “Vâng.”“Vì sao?”“Vì anh đang nói chuyện với em!”“Vậy thì có gì mà buồn cười?”Cố Tư Ức chỉ tiếp tục cười mà không anh bình tĩnh lại, cũng là khi đã đi tới cuối con sáng phía trước thoắt ẩn thoắt hiện, xa hơn nữa là ánh đèn rực rỡ sắc Tư Ức đã nhờ người ta treo đầy hoa đăng lên trăng chiếu xuống, bốn phía tràn ngập ánh đèn, khung cảnh này còn lãng mạn hơn cô tưởng rất Tư Ức ôm Hạ Chi Tuyển, kiễng chân hôn lên môi giữ đầu cô, trao cho cô một nụ hôn sâu nóng xong, Cố Tư Ức nói “không khó lắm phải không?”“Ừm.” anh đáp.“đi nước ngoài cũng như vậy thôi.” Cố Tư Ức mỉm cười nhìn anh, “Cho dù bọn mình phải tạm thời chia xa, nhưng em vẫn luôn ở bên anh mà. Kể cả bọn mình không thể gặp nhau, thì em vẫn luôn ở đây, giống như trong con đường tối tăm bọn mình vừa đi qua ấy.”Hạ Chi Tuyển “…”Ánh mắt Cố Tư Ức sáng rực như ánh sao, rạng rỡ nhìn anh cười “Em muốn được đồng hành cùng anh trên mọi con đường, dù là con đường tình yêu hay con đường theo đuổi ước mơ. không cần biết con đường đó trải đầy nắng vàng hay toàn là bùn đất, em vẫn sẽ ở bên cạnh anh, không đi đâu hết.”Hạ Chi Tuyển nhìn cô một lúc lâu, bất đắc dĩ cúi đầu nói “Em đó…”“Gì, anh không tin em à?”“không phải.”“Bây giờ là thời đại Internet rồi, ngày nào bọn mình cũng có thể liên lạc với nhau mà. Thế này đi, bọn mình hẹn nhau mỗi tháng gặp mặt một lần nhé, tháng này anh đến gặp em, tháng sau em đến gặp anh, có được không? Nếu đến hẹn mà em không tới thì cho anh trở về phạt em thế nào cũng được!” cô vui vẻ nhìn trạng Hạ Chi Tuyển rất phức tạp, anh không biết mình bị làm sao nữa, trước giờ rõ ràng là ý thức chủ quan của anh rất mạnh, là người rất có lý trí, không bao giờ bị người khác làm lung lay. Vậy mà, Cố Tư Ức lại hết lần này tới lần khác…anh ôm cô vào lòng, một lúc lâu sau mới thấp giọng nói “Có phải em có bàn tay của Phật Tổ Như Lai, có thể khống chế được anh đúng không?”“…Gì cơ?”“không thì sao anh cứ luôn nghe lời em như vậy chứ?”“…” Cố Tư Ức ngẩn ngơ mấy giây, sau khi hiểu ra ý của anh, cô mới vui sướng ngẩng đầu, hai mắt sáng rực nhìn anh, “Vậy là anh đồng ý rồi sao?”Hạ Chi Tuyển nhìn cô, dáng vẻ vừa bất đắc dĩ lại vừa yêu chiều “Nghe lời vợ là một thói quen tốt.” Dừng một chút, anh nói tiếp, “Chúc mừng em đã nuôi dạy anh thành công nhé.”- -Cảm giác sắp hết phim rõ ràng lắm rồi các cô ạ

truyện năm tháng ngọt ngào của anh và em